Sinh mệnh dài bao lâu?

Đời người ngắn ngủi, bạn đừng hoài niệm, u buồn với quá khứ, cũng đừng lo lắng về tương lai. Hãy xem nhẹ cái được mất thì niềm vui và hạnh phúc sẽ tự nhiên theo về.

Có người nói, tuổi thọ trung bình của con người ngắn khoảng mấy chục năm. Có người nói đời người giống như hoa cỏ. Mùa xuân thì đâm chồi nảy lộc rực rỡ như gấm, mùa đông thì héo úa tàn khô. Có người lại còn ví đời người giống như sinh vật phù du, như giọt sương sớm mai tinh khôi và đẹp đẽ, nhưng chỉ cần mặt trời ló dạng chiếu sáng, trong nháy mắt đã tan biến.

Có một lần, có người nói với tôi, đời người dường như rất dài nhưng cũng lại rất ngắn, chỉ gói gọn trong một hơi thở. Khi ta thở ra rồi hít vào, khoảnh khắc này gọi là sự sống. Nhưng khi thở ra và không hít trở lại được, giây phút này gọi là cái chết. Quả thực, tôi cũng cảm thấy sinh mệnh của chúng ta không phải 30 năm, không phải 70 năm, mà chỉ dài bằng một hơi thở. Cuộc sống ngắn ngủi là vậy, làm thế nào để có thể trân trọng và nâng niu từng phút giây đang có, để chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc và tràn đầy niềm vui?

Tôi lên Hồ Gươm vào những buổi sáng sớm, thường thấy những cụ ông, cụ bà dù tuổi đã cao, sức đã yếu, nhưng vẫn tập các động tác thể dục hoặc chậm rãi, thư thả dạo bộ, vừa đi vừa trò chuyện trong khung cảnh tinh khôi của Hồ Gươm. Dưới chân tượng đài Lý Thái Tổ là những nhóm thanh niên với những bài tập Erobic đầy hứng khởi. Những tốp người tuổi trung niên cả nam và nữ, đạp xe quanh bờ hồ, thư thái và tràn đầy năng lượng. Tôi có cảm giác những con người ấy, dù tuổi tác không giống nhau, nghề nghiệp khác nhau, có cuộc sống riêng, số phận riêng, nhưng họ có một điểm chung, đó là đã biết bỏ lại những lo toan từ guồng quay của cuộc sống để tĩnh tâm, để chăm sóc bản thân và được là chính mình. Họ đang biết nắm bắt từng phút giây, từng khoảnh khắc của cuộc sống. Ẩn sâu trong những con người ấy, chắc hẳn sẽ là sự cần cù, can đảm, tinh tấn, lạc quan và yêu đời. Đó cũng là những điều mà tôi luôn hướng tới và mong muốn đạt được.

Một sớm mùa đông ở Hồ Gươm. Ảnh: Giang Huy

Cuộc sống là hữu hạn, chính vì thế nó mới trở nên vô cùng quý giá. Độ dài và chiều sâu của cuộc sống phụ thuộc vào sự kiểm soát của chúng ta. Không ai có thể nói cho ta biết làm thế nào để sử dụng cuộc sống của mình một cách đầy ý nghĩa. Không ít người trong chúng ta luôn tiếc nuối về quá khứ và lo lắng về tương lai. Nhưng quá khứ thì đã trôi qua không thể thay đổi. Tương lai còn chưa đến, không thể đoán định. Chúng ta chỉ có thể nắm bắt và kiểm soát hiện tại. Do đó, việc duy nhất mà chúng ta có thể làm là trân trọng hiện tại để trong tương lai không phải hối tiếc. Nhưng dường như, đó lại đang là một điều rất khó khăn với bạn, với tôi.

Sau một ngày vất vả, kiệt sức và làm việc quá giờ, tôi thường mong muốn mình có thể dừng lại, để xem xét bản thân. Lúc đó tôi thường nghĩ, mục đích của sự bận rộn như vậy là gì? Ý nghĩa cuộc sống của tôi như thế nào và giá trị cuộc sống của tôi là gì? Tôi chợt nhận ra rằng, biết trân trọng và tận hưởng mọi thứ mình đang có chính là ý nghĩa của cuộc sống. Trên đời này sẽ không ai có thể gây phiền phức cho ta, ngoại trừ chính ta. Có người đã cho tôi một lời khuyên, đời người ngắn ngủi, đừng hoài niệm, u buồn với quá khứ, cũng đừng lo lắng về tương lai, xem nhẹ được mất thì niềm vui và hạnh phúc sẽ tự nhiên theo về./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Tháng 5 về, màu đỏ của phượng đã phủ kín cả những khoảng trời. Trong câu chuyện của các cô, cậu học trò đã len lỏi nỗi buồn chia xa và những trang lưu bút trao vội.

Trong ký ức tuổi thơ của một cô gái trẻ, chái bếp của ngoại là nơi đẹp đẽ nhất, ấm áp nhất và là nơi mà cô được ăn nhiều món ngon nhất trên đời.

Trong nắng mới của một ngày đầu hè, có một người bỗng da diết nhớ cái màu xanh biếc, xanh đến mát dịu cả không gian của cây duối - một loài cây gần như đã vắng bóng và chỉ còn lại trong kí ức của một thời.

Con đường của những người bắt đầu sự nghiệp tự do cũng giống như khi bước trong sương mù. Dày đặc, âm u và lạnh giá. Nhưng sương rồi cũng sẽ tan và ngày nào đó nắng sẽ ngập tràn. Bạn sẽ làm được nếu có đủ quyết tâm và lòng tự tin.

Trong nhịp sống gấp gáp và xô bồ với những mỏi mệt của chuỗi ngày quay cuồng với bận rộn, có một người con gái bỗng thấy thương nhớ về người mẹ của mình. Để nương tựa vào những kỷ niệm và sống lại những ngày còn mẹ, được mẹ yêu thương như thuở nào. Chiều nay, Hường mời bạn nghe những dòng cảm xúc của Diệu Hiền.

Trên con đường đời sẽ có những khúc cua và những ngã rẽ. Đôi khi ta chọn đi hướng đó không phải vì ta mà chỉ vì một ai hay một điều gì đó. Mỗi một sự chọn lựa là một sự đánh đổi, mà không ai biết được những điều ở phía trước có được như mình mong muốn hay không.