Suy tư tháng 10

Tháng 10 không chỉ là lời chào tạm biệt cho một mùa thu dịu nhẹ, mà còn là cơ hội để bắt đầu những điều mới mẻ. Đó là khoảnh khắc mà bạn có thể dừng lại, nhìn lại quãng đường đã đi qua, rồi nhìn về phía trước với niềm tin và hy vọng.

Bạn thân mến! Tháng 10 vừa đến, đợt gió mùa đầu tiên của tiết cuối thu mới tràn về mà lòng bạn trẻ đã thấy xốn xang, miên man những suy tư…

Những suy tư tháng 10…

Tháng 10 đến rồi – tháng cuối cùng của mùa thu trong năm, như một bức tranh huyền bí rất nhiều cảm xúc được vẽ bởi bàn tay tài năng của thiên nhiên. Trong lòng em, có lẽ những nỗi lo lắng, những suy tư miên man cũng như những tia nắng nhẹ, vụt sáng trong bức tranh thu đầy màu sắc này.

Tháng 10 không chỉ là lời chào tạm biệt cho một mùa thu dịu nhẹ, nó còn là cơ hội mới để bắt đầu những điều mới mẻ. Đó là khoảnh khắc mà em có thể dừng lại, nhìn lại quãng đường đã đi qua, rồi nhìn về phía trước với niềm tin và hy vọng. Em coi giọt mưa cuối cùng của mùa thu là nước mắt cuối cùng của những lo âu và phiền muộn. Đây là thời điểm để buông bỏ những gánh nặng của quá khứ và chấp nhận bản thân mình.

Em thấu hiểu, cuộc sống tuy không êm đềm nhưng nó cũng không ngừng đổi mới. Mỗi buổi bình minh mang theo hứa hẹn của một ngày mới, nơi những cơ hội và thách thức đều đang chờ đợi. Trái tim em mở cửa, đón nhận niềm vui từ những điều nhỏ bé nhất xung quanh. Đôi khi, hạnh phúc không cần phải tìm kiếm ở xa xôi, nó thường xuất hiện trong những khoảnh khắc bình yên và chân thành nhất.

Cô gái ơi! Đừng quên rằng em là người đáng quý và xứng đáng được nhận những điều tốt lành trên thế gian này. Hãy sống theo cách riêng của mình, hãy cứ theo đuổi đam mê và đừng sợ khó khăn, hãy nhìn thẳng và nói rằng, em đủ mạnh mẽ để vượt qua. 

Nếu em cảm thấy mệt mỏi, hãy dừng lại và tự thưởng cho mình giây phút nghỉ ngơi. Đó không phải là sự thất bại, mà chính là cách để bảo vệ tâm hồn và sức khỏe của em. Hãy tặng cho bản thân những khoảnh khắc thư giãn, để trí óc và tâm trí em được làm mới, sẵn sàng đối mặt với những thách thức tiếp theo.

Cô gái ơi! Tháng 10 đang gọi tên em. Hãy mỉm cười thật tươi, để những nụ cười ấm áp của em tạo nên một ngày thật tuyệt vời. Đừng để bản thân mình chìm đắm trong lo lắng và nỗi buồn, hãy để trái tim mình tràn ngập niềm vui. Mỗi ngày mới là một trang giấy trắng, chờ em viết lên những dòng chữ đẹp nhất của cuộc đời mình. 

Hành trình tháng 10, điểm cuối mùa thu rất nhiều cảm xúc. Em đừng quên trong nắng thu cuối mùa rất nhiều năng lượng ấm và lành, biết thu lượm em sẽ có đủ nguồn năng lượng đối diện với mùa đông đang đến. Mà mùa đông thường dài, trước khi xuân về…

Hãy mạnh mẽ lên, cô gái của tháng 10, vì còn nhiều điều đẹp đẽ đang đợi em ở phía trước.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Có một cô gái từng mua một cuốn sách với tựa đề “Mình phải sống như biển rộng sông dài”. Nội dung trong sách đã nằm lại đâu đó trong góc khuất của ký ức, chỉ có tiêu đề cứ khiến cô phải suy nghĩ mãi bởi lẽ, người với người, quả thực tồn tại như những dòng chảy giao nhau.

Dọc bờ sông Lũy hiền hoà có ngôi làng nhỏ ẩn mình giữa những luống thanh long thắm đỏ. Nơi đó có nếp nhà của ngoại. Gian nhà nhỏ đầy ắp tình thương, luôn có món ngon ngoại dành phần cho con, cho cháu.

Những chiều mưa nhưng lòng người vẫn khô ráo, không còn đau đáu những nỗi ướt xưa... Tôi vẫn luôn tự hỏi cần bao nhiêu hạnh phúc thì con người cảm thấy bình yên?

Có một người con gái chầm chậm bước trên bờ cát trắng mịn. Gió mơn man thổi tung mái tóc, như bàn tay cha âu yếm vỗ về và nỗi nhớ cha trào dâng trong lòng cô.

Thời ấu thơi,Tết Đoan Ngọ với tôi là bao mong ngóng, chộn rộn. Cái mong ngóng, chộn rộn có lẽ chỉ xếp sau ngày Tết Nguyên đán.

Một Tết Đoan Ngọ nữa lại về. Có người đã kịp trở về để ùa vào vòng tay của cha mẹ, của những người thân. Có người thì vẫn còn đang mải mê nơi phương trời xa, chỉ có thể ngóng về quê hương với bao niềm thương nỗi nhớ.