Đài Hà Nội - Cuộc đời của tôi
"Đài Hà Nội là thanh xuân của tôi, là tình yêu của tôi, nơi tôi đã phấn đấu và trưởng thành. Hơn tất cả, Đài Hà Nội là cuộc đời của tôi" là lời chia sẻ của nhà báo Hoàng Mạnh, Trưởng Ban biên tập Hộp thư.
Năm 1995, sau khi tốt nghiệp Khoa báo chí Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, tôi vô cùng may mắn được nhận vào làm việc tại Đài Hà Nội. Tôi được phân công về làm phóng viên Ban biên tập Kinh tế.
Không thể diễn tả hết niềm vui ngày được về ban. Vui mừng nhưng cũng không khỏi lo lắng về công việc, mặc dù từ hồi sinh viên năm cuối tôi đã tham gia cộng tác, viết khá nhiều cho các số Hà Nội mới cuối tuần của Báo Hà Nội mới và cũng có thời gian tập sự tại Đài. Trước năm 1995, trụ sở Đài còn ở 26 và 47 Hàng Dầu.
Trưởng Ban biên tập Kinh tế hồi đó là cô Trần Thị Trâm, một người vô cùng khắt khe trong công việc. Cô rèn tôi từng câu, từng chữ, không bao giờ được phép sai chính tả, sai ngữ pháp. Tin, bài viết không đạt là cô khá gay gắt. Tôi rất sợ, nhưng chính điều đó đã giúp tôi trưởng thành lên rất nhiều. Đâu đó, khoảng một năm sau thì cô nghỉ hưu. Rồi những trưởng ban kế tiếp như chú Hồ Ngọc Xuân, chú Viêm Hoàng, cô Đỗ Thanh cũng là những người vô cùng kỹ lưỡng, rất khắt khe, nhưng cũng rất gần gũi. Đặc biệt, chú Viêm Hoàng không chỉ dạy tôi làm nghề mà dạy tôi cả lời ăn tiếng nói thường ngày.
Hồi đó, tôi được giao phụ trách lĩnh vực công nghiệp. Thời điểm này, thời lượng phát sóng truyền hình chưa nhiều, nhưng mỗi tuần tôi phải đảm nhận một chuyên đề kinh tế. Trên chiếc xe máy, tôi dọc ngang khắp nội ngoại thành, từ xí nghiệp này sang xí nghiệp khác.
Hồi đó, nếu thuận tiện thì phóng viên chủ động quay bằng máy quay VHS tự trang bị. Phóng viên nào thuộc “gia đình khá giả” mới đủ tiền mua máy quay loại Panasonic M3000, sau này có M9000 chất lượng tốt hơn. May mắn tôi mượn được đồng nghiệp máy để tự đi quay. Ngày đó, Đài Hà Nội có chương trình ai cũng biết tên, đó là “Dạo quanh thị trường, dạo qua phố phường”. Ban biên tập Kinh tế đảm nhận mục “Dạo quanh thị trường”. Đó là những ngày đáng nhớ, khi dường như ngày nào mấy phóng viên trẻ chúng tôi cũng tự vác máy lên đường khắp các phố phường, chợ nội thành.
Mấy năm sau, công nghệ được chuyển đổi từ băng VHS sang Betacam. Hạnh phúc dạt dào của phóng viên chúng tôi là mỗi lần được phát băng Betacam 30 phút để quay và 60 phút để dựng. Chúng tôi giữ băng Betacam như giữ báu vật.
Thời điểm những năm 1995 - 2000, kinh tế còn rất nhiều khó khăn. Nhuận bút của phóng viên rất thấp, có thời kỳ tôi chỉ có lương khoán 600 nghìn đồng/tháng. Nhưng niềm đam mê với nghề, tình yêu đối với Đài, những phóng viên trẻ chúng tôi vẫn miệt mài, quên đi những khó khăn vất vả. Không biết bao đêm chúng tôi ngủ lại cơ quan để xem băng, viết bài. Nhưng đó cũng là những ngày lưu giữ nhiều kỷ niệm đáng nhớ cùng đồng nghiệp.
Nhưng những khó khăn vất vả và sức bền của lớp phóng viên trẻ chúng tôi không thể sánh với thế hệ những phóng viên đi trước. Tôi vẫn nhớ, từ rất sớm các cô chú, anh chị phóng viên trong ban đều đã có mặt, rồi tỏa đi khắp nội ngoại thành. Vất vả nhất là những phóng viên phụ trách mảng nông nghiệp, nắng hay mưa, bão hay lũ, lúc nào cũng bươn bả ngoài ruộng đồng, tại các công trình thủy lợi. Một sự tận tụy đến lạ thường. Chính sự hy sinh với nghề của thế hệ cán bộ, phóng viên đi trước đã khiến chúng tôi thấy cần cố gắng hơn, trách nhiệm hơn với công việc.
Giai đoạn những năm 2000, Đài có chủ trương nâng cao chất lượng nội dung bằng việc khuyến khích sản xuất phim tài liệu và phóng sự chất lượng cao. Mỗi tác phẩm khi được phát sóng phải qua Hội đồng duyệt. Tác phẩm được duyệt vô cùng khắt khe, từ hình ảnh tới nội dung. Đây là giai đoạn lớp phóng viên trẻ chúng tôi học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm từ các cô chú, anh chị đồng nghiệp. Không ít phim tài liệu, phóng sự tài liệu tôi đã làm, đó là những dấu ấn không thể quên trong những năm làm tại Đài Hà Nội.
Và thật hạnh phúc, tại Liên hoan truyền hình toàn quốc lần thứ 26, tổ chức tháng 1/2007 tại TP.HCM, phim tài liệu do tôi viết kịch bản và đạo diễn, quay phim chính là anh Trung Hưng, kỹ thuật dựng Nguyễn Tuân, đã được trao huy chương Vàng. Niềm vui của tôi và vinh dự gọi tên Đài Hà Nội. Ở cuộc thi nghề như thế này, giành được giải cao là vô cùng khó, đặc biệt ở thể loại Phim tài liệu.
Ngay sau khi bộ phim giành giải, tôi đã cảm ơn Tổng Giám đốc, Tổng Biên tập Trần Gia Thái, chính ông đã quyết định đưa tác phẩm của chúng tôi đi dự thi. Bộ phim có tên “Con đường ánh sáng” lấy ý tưởng từ cuốn tự truyện “Tôi mù” của cô gái khiếm thị Nguyễn Thanh Tú. Bộ phim là bức thông điệp dù rơi vào hoàn cảnh nào cũng cần có niềm tin. Niềm tin và ước mơ sẽ giúp những người số phận thiệt thòi có nghị lực vượt lên đón nhận cuộc sống.
"Không chỉ là tình yêu, Đài Hà Nội là cuộc đời của tôi" - Nhà báo Hoàng Mạnh, Trưởng Ban biên tập Hộp thư.
30 năm gắn bó với Đài Hà Nội, trải qua nhiều vị trí công tác, những công việc mới, thử thách mới, có rất nhiều niềm vui và những suy tư trăn trở. Có thời kỳ Đài phát triển thịnh vượng, nhưng cũng có những giai đoạn khó khăn. Nhưng chưa bao giờ tôi hết đam mê với công việc. Đài Hà Nội là thanh xuân của tôi, là tình yêu của tôi, nơi tôi đã phấn đấu và trưởng thành. Hơn tất cả, Đài Hà Nội là cuộc đời của tôi.
Rất nhiều thế hệ cán bộ, phóng viên, kỹ thuật viên, nhân viên đã đóng góp công sức, trí tuệ, họ cũng dành tuổi thanh xuân, dành cả cuộc đời cho Đài Hà Nội. Trong đó có rất nhiều người tôi trân trọng, yêu mến, có những người thầy đã dìu dắt tôi từng bước trưởng thành.
Để hôm nay, mùa thu của 70 năm, truyền thống được khơi dậy, trí tuệ và sức trẻ được phát huy, Đài Hà Nội đang vươn lên tầm cao mới.
Nhà báo Hoàng Mạnh
Trưởng Ban biên tập Hộp thư
TIN LIÊN QUAN
Ý KIẾN
Càng tới gần ngày Giáng sinh, phố phường của quận trung tâm Hoàn Kiếm được trang trí nhiều sắc màu lung linh, ngập tràn không khí lễ hội vui tươi.
Hà Nội trở lạnh trong những ngày cuối năm cũng là lúc người dân chuẩn bị cho lễ Giáng sinh và thời khắc chuyển giao giữa năm cũ - năm mới. Khắp đường phố, không khí Giáng sinh ngập tràn, đặc biệt là con phố Hàng Mã, nơi được mệnh danh là "thủ phủ" của đồ trang trí, đồ chơi lễ hội.
Bước ra từ cuộc chiến khốc liệt, hơn ai hết, những cựu chiến binh hiểu rõ giá trị của hòa bình cho Tổ quốc và giá trị của yên bình với mỗi người. Bình yên của người cựu chiến binh, chẳng cần to tát hay xa vời, chỉ là những buổi chiều đi bộ trên phố phường tấp nập, nhìn nắng nhạt xuyên qua những tán cây.
Nói đến nhiếp ảnh về Hà Nội thì không thể không nói tới nhà nhiếp ảnh gia Nguyễn Hữu Bảo. Ông đã tạo dựng được tên tuổi bằng một phong cách chụp riêng về Hà Nội mà thời gian càng trôi qua, người xem càng thấy giá trị của từng khung hình.
Giáng Sinh đang đến gần, không khí lễ hội tràn ngập khắp nơi, đặc biệt tại Nhà thờ Lớn Hà Nội, nơi đây đã được trang hoàng lộng lẫy, thu hút du người dân và du khách đến tham quan, thưởng thức không khí đặc biệt mùa lễ hội.
Với nhiều người, việc dạy và học ngoại ngữ là một cách để nhìn cuộc sống và thế giới rộng mở hơn. Bên cạnh đó, ngoại ngữ còn giúp mỗi người hiểu chính mình, hiểu mọi người một cách sâu sắc hơn.
Không phải vô cớ mà nhiều người lại mong ngóng Noel đến vậy. Có người nói, đó là bởi Giáng sinh có nhiều hoa và đèn rực rỡ, hay tại bởi không khí vui vẻ, sum vầy mà Giáng sinh đem lại…
Với múa rối nước, người nghệ sĩ phải hoạt động nghệ thuật trong môi trường đặc biệt, có yêu cầu khắt khe hơn so với những hình thức biểu diễn nghệ thuật khác. Để theo đuổi được bộ môn nghệ thuật này, NSƯT Bạch Quốc Khanh - Nhà hát Múa rối nước Thăng Long, không chỉ có hành trình dài học hỏi, trau dồi kiến thức mà còn là cả sự khổ luyện, cùng một tình yêu cháy bỏng với văn hóa truyền thống.
Bên bãi ven sông Hồng có một không gian công cộng kết hợp giữa vườn hoa và khu vui chơi mà những người lớn đã dựng lên từ bãi đất hoang lúc trước ở ven sông. 4 giờ chiều trước cổng trường Tiểu học Phúc Tân, lũ trẻ tan học ùa ra như đàn chim sẻ, từ trường chạy thẳng ra bãi đất sát mé sông ở cuối đường.
Chẳng phải sơn hào hải vị hay những món ăn với nguyên liệu quá cầu kỳ, thức quà bình dị với ngô, khoai, chuối trên các con phố mới là bữa xế quen thuộc của nhiều người ở Hà Nội mỗi khi đông về.
Nếu như trước đây, muốn được chiêm ngưỡng và chụp bức hình với cánh đồng hoa tam giác mạch, mọi người phải đi đến miền cao nguyên đá Hà Giang xa xôi. Thì nay, ngay giữa lòng Thủ đô, ai cũng có thể ngắm nhìn loài hoa hoang dã, độc đáo này.
Ẩm thực Hà Nội từ lâu đã làm say lòng nhiều thực khách không chỉ bởi sự đa dạng trong món ăn mà còn bởi sự tinh tế trong cách thưởng thức. Có những món ăn ở Hà Nội chỉ ngon khi ta thưởng thức vào mùa đông và một trong số đó là món bánh đúc nóng - thức quà thơm ngon, ấm lòng, đơn giản mà khó quên.
Đan Phượng, vùng quê yên bình nằm bên bờ sông Hồng, nơi nhịp sống gắn liền với những cánh đồng, vườn cây và tiếng ong bay rộn ràng mỗi sớm mai. Tháng 12 là thời điểm ong làm tổ để chuẩn bị cho mùa thu hoạch cuối năm.
Mùa đông Hà Nội, dù có cái se lạnh len lỏi qua từng góc phố nhưng vẫn không làm người ta chùn bước ra đường. Giữa tiết trời tưởng như lạnh lẽo, Hà Nội vẫn ấm áp theo cách rất riêng.
Thoát khỏi sự xô bồ, náo nhiệt của ban ngày, Hà Nội buổi tối đẹp theo cách rất riêng. Dưới ánh đèn đêm lung linh, huyền ảo, vẻ đẹp thuần khiết của Hà Nội càng khiến những ai đã gắn bó với thành phố này mãi chẳng thể nào quên. Hồ Gươm được ví như trái tim của Thủ đô Hà Nội, nếu ban ngày là một không gian xanh mướt thì khi màn đêm buông xuống, nơi đây lại trở nên lung linh, huyền ảo.
Bánh đa vừng Lương Quán, xã Việt Hùng, huyện Đông Anh, Hà Nội, là thức quà quê giản dị vẫn được người dân làm ra mỗi ngày.
Suối Yến trong những ngày đầu đông đang trở thành điểm đến yêu thích của nhiều người dân và du khách. Hoa súng nở rộ trong khung cảnh thơ mộng khiến nơi đây như một bức tranh sống động.
Xuất phát từ tình yêu với những họa tiết cổ truyền và ký ức về những chiếc áo bông thời thơ ấu, nhà thiết kế Trịnh Bích Thuỷ đã đem câu chuyện của mình vào các thiết kế áo bông mang âm hưởng đương đại.
Có một cách để tuổi thanh xuân và những kỷ niệm luôn còn mãi, đó chính là gửi gắm chúng qua những bức ảnh chụp chân dung.
Một chiếc bánh mì truyền thống từ khi nào đã trở thành bữa sáng của nhiều người Hà Nội, đó không chỉ là món ăn tiện lợi với đầy đủ dinh dưỡng mà đôi khi còn là hương vị bình dị của tuổi thơ.
Khi Hà Nội vào mùa hoa cúc, các vườn hoa, ngõ phố, con đường trở nên rộn ràng, tấp nập khi du khách tìm đến để chụp hình check in cùng cúc họa mi.
Giữa Thủ đô nhộn nhịp, có một nhịp sống yên bình, nhịp sống với những thanh âm bình dị trên con phố Hàng Khoai ở Hà Nội.
Ngày 10/10/1954, Ủy ban Kháng chiến và đoàn quân từ chiến khu tiến về tiếp quản Thủ đô Hà Nội. Trong niềm hân hoan tột cùng của hơn 40 vạn người dân, Hà Nội rực rỡ cờ hoa, hồ Gươm lung linh ánh sáng tự do sau những năm dài bị thực dân Pháp chiếm đóng.
Trong bất cứ bức ảnh xưa cũ nào về Hà Nội, cũng thấp thoáng có bóng cây cột điện đinh tán màu đen. Trong ký ức của nhiều người Hà Nội, những cây cột điện như người bạn thân thuộc gắn bó suốt một thời thơ ấu, cũng là nơi không ít mối tình chớm nở chọn làm nơi hẹn hò.
Nếu bạn đã thấy hơi lạnh tràn về trên phố mỗi sớm mai, đã thấy cuốn lịch trên tường mỏng dần đi theo ngày tháng... thì cho dù có bận rộn để hoàn thành kế hoạch của năm, cho dù có đang mải miết chinh chiến vì áo vì cơm, cũng có đôi lần lòng chùng xuống. Vì ngoài kia, tháng 12 đã về, đã lấp ló đâu đó, trên vệt nắng vàng nhạt đầu ngày, trong cơn gió se se mỗi sáng, trong những đêm lành lạnh một mình.
Hà Nội về đêm có hai thứ ánh sáng rực rỡ nhất, một là ánh đèn, hai là ánh sáng tỏa ra từ sự nỗ lực của rất nhiều người trẻ.
Ngày xưa, khi cuộc sống còn khó khăn và thiếu thốn, có những món ăn giản dị nhưng lại chứa đựng bao nhiêu tình cảm và kỷ niệm. Một trong những món ăn đặc trưng của làng quê thời ấy chính là châu chấu rang. Không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận món ăn này ngay từ lần đầu, nhưng nếu đã một lần thử thì hương vị thơm lừng đậm đà từ châu chấu rang sẽ khiến lòng người khó quên.
Sáng 11/12, Sở Văn hoá - Thể thao Hà Nội, Ban Tuyên giáo Thành ủy, Cục Văn hóa cơ sở, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch phối hợp tổ chức buổi tọa đàm “Triển khai các giải pháp thực hiện tuyên truyền về hệ giá trị văn hóa, hệ giá trị gia đình và xây dựng tiêu chí người Hà Nội thanh lịch, văn minh”.
Thưởng thức từng hạt xôi dẻo, từng viên kem ngọt thơm trên những con phố của Hà Nội, dù là mùa đông hay hè cũng đều đem lại cảm giác thật khó quên.
Sinh ra và lớn lên ở làng rối nước truyền thống hơn 300 năm - làng Đào Thục (xã Thụy Lâm, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, đắm chìm trong không gian nghệ thuật này khiến nghệ nhân Nguyễn Văn Phi có duyên với những con rối. Hiện ông là người chế tác rối nước thủ công duy nhất của phường múa rối nước này.
Tiết chào cờ đầu tuần của buổi sáng thứ hai luôn được các nhà trường duy trì với nhiều hoạt động sôi nổi để khởi động một tuần học tập đầy hứng khởi.
Có bao giờ khi bước đi trên phố và ngắm nhìn những khung cửa sổ của những ngôi nhà bên đường bạn chợt nhận ra đó chính là nơi những công dân đô thị 'kết nối' với bầu trời. Nhưng tiếc thay, những ô cửa sổ ấy, đôi khi, lại chẳng thể mở ra khoảng trời đủ rộng thỏa mãn khát khao 'bay cao' của những con người sống trong những ngôi nhà có những ô cửa sổ ấy.
Với gần 130 gian hàng ẩm thực của Việt Nam và 40 quốc gia, Liên hoan Ẩm thực quốc tế 2024 không chỉ là nơi người dân Hà Nội và bạn bè quốc tế được trải nghiệm những hương vị độc đáo làm nên nền ẩm thực nổi tiếng của nhiều quốc gia mà còn mở ra cơ hội giao lưu văn hóa, thúc đẩy quan hệ giữa các nước thông qua ngôn ngữ chung là ẩm thực.
Chỉ cần đơn giản là được ngồi sát bên nhau, hít hà hơi ấm của than hồng và hương thơm của những món nướng đặc trưng trong tiết trời se lạnh, ai ai cũng đều có thể cảm nhận được hương vị rất riêng của mùa đông Hà Nội.
Từ trung tâm thành phố đi qua cầu Chương Dương, nhiều người rất bất ngờ trước những vườn hoa đẹp. Nơi đây đang trở thành điểm đến yêu thích của người dân và du khách, nhất là vào dịp cuối tuần.
Như một lời ước hẹn, cứ vào độ chớm Đông, sắc trắng tinh khôi của cúc họa mi lại ẩn hiện trên phố như những vầng mây dịu dàng, thanh thoát, làm Hà Nội lưu dấu trong tim nhiều người bởi mười hai mùa hoa trải dài qua tháng năm thương nhớ.
Nhạc cổ điển dù không còn là dòng chảy chính trong xã hội hiện đại nhưng vẫn giữ một vị trí đặc biệt trong lòng những người yêu nghệ thuật. Tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam, các bạn trẻ đang từng ngày rèn luyện giọng hát thêm nội lực và cảm xúc.
Đô thị hoá, nhu cầu xã hội thay đổi, quy hoạch đô thị thay đổi, nhiều ngôi nhà, con phố mới được hình thành, kéo theo đó văn hoá và du lịch cũng phát triển đã tạo ra những mối quan hệ kinh doanh buôn bán mới. Và trước sự phát triển nhanh chóng của kinh tế thị trường, những người dân phố hàng cũng phải chuyển mình tăng tốc để theo kịp với tốc độ phát triển ấy.
Gìn giữ các loại hình nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương, dân ca kịch... trong đời sống đương đại là trăn trở chung của những người làm nghề. Đáng mừng là giờ đây, các loại hình nghệ thuật truyền thống đã có lớp nghệ sĩ mới tài năng, kiên định với sứ mệnh gìn giữ tinh hoa dân tộc, trong đó có NSƯT Lộc Huyền, Trưởng đoàn nghệ thuật thể nghiệm - Nhà hát Tuồng Việt Nam.
Hà Nội vào mỗi buổi sáng sớm, ở các không gian mở như các công viên, hồ Tây hay quanh hồ Hoàn Kiếm, đều có thể bắt gặp những nhóm tập thái cực quyền. Đây không chỉ đơn thuần là những động tác thể dục buổi sáng, mà đã trở thành một hình ảnh đặc trưng, một nét đẹp thể hiện nhịp sống thanh bình trong cuộc sống của người Hà Nội.
Đông năm nay về muộn, nắng vẫn đủ ấm áp để vuốt ve những cánh đồng hoa hồng ở Quốc Oai, khiến nơi đây trở thành một bức tranh thiên nhiên rực rỡ.
Những bức vẽ trên tường, những hình ảnh sắp đặt nơi ngã tư hay dọc các con đường trong phố đã làm cho nhiều không gian công cộng được khoác lên mình diện mạo mới, biến những không gian công cộng không chỉ là nơi thư giãn mà còn là biểu tượng văn hóa và nghệ thuật trong nhịp sống hiện đại.
Làng hoa Tây Tựu, thuộc quận Bắc Từ Liêm, bắt đầu vào mùa hoa tết. Các loại hoa cúc, hoa lys, hoa tứ quý... đua nhau khoe sắc giữa cái se lạnh đầu đông.
Sự kiện "Phở số Hà thành" - một sáng tạo độc đáo kết hợp giữa ẩm thực truyền thống và công nghệ, là một điểm nhấn nổi bật trong Lễ hội Văn hóa Ẩm thực Hà Nội 2024.
Diễn ra trong ba ngày cuối tuần qua, Lễ hội văn hóa ẩm thực Hà Nội đã thu hút hàng ngàn du khách tham quan và trải nghiệm.
Thời bao cấp đi đã qua hơn 40 năm nhưng với nhiều người, những hình ảnh về dòng người chen chúc xếp hàng chờ mua thực phẩm với tờ tem phiếu trên tay thật khó quên. Trong những năm tháng ấy, cơm độn - một món ăn giản dị nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc và kỷ niệm của người Hà Nội xưa - luôn khiến ta bồi hồi nhớ về những năm tháng khó khăn nhưng cũng đầy tình thương yêu.
0