Chia sẻ yêu thương đã nâng tôi dậy

Có người chia sẻ với tôi cô ấy đôi khi vẫn cảm thấy hồi hộp khi nhớ lại giai đoạn khó khăn ấy. Và đặc biệt, cô nhớ mãi hành động quan tâm của một người bạn thân dành cho mình.

Một ngày hè ba năm về trước, có lẽ là giai đoạn mà ai cũng khó có thể quên. Những từ khóa liên tục xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, trên loa phát thanh như giãn cách, cách ly, đông cứng, khóa chặt…

Địa phương tôi sinh sống là một trong ba tâm dịch đầu tiên ở miền Nam. Giai đoạn này chưa có vaccine, chưa có một thông tin rõ ràng về dịch Covid. Suốt cả một tháng chúng tôi phải cách ly với những phường xã khác. Chúng tôi chỉ được đi lại ở trong phạm vi khu vực phường đã được rào chắn kín lối. Hàng xóm sát vách cũng chỉ trao đổi qua điện thoại với nhau. Sự e dè sợ hãi bao trùm vì một căn bệnh lạ lẫm, mọi người chỉ có thể bảo vệ bản thân và gia đình bằng cách hạn chế tiếp xúc với người lạ.

Suốt cả một tháng chúng tôi phải cách ly với những phường xã khác. Ảnh minh hoạ.

Bất chợt một hôm, tôi ngỡ ngàng nhận được điện thoại của một người bạn bảo chạy xe ra cổng chào nhận đồ tiếp tế. Bạn là người học chung với tôi từ cấp ba và chúng tôi vẫn thân nhau sau hai mươi lăm năm ra trường.

Bạn sống cách nhà tôi một phường. Bạn thấu hiểu và luôn đồng hành trò chuyện động viên tôi thông qua điện thoại mỗi ngày. Khi nghe được điện thoại, tôi vội vàng dắt xe ra vì sợ bạn đợi lâu. Hai bên đường vắng lặng, nhà nhà khóa cửa cài then. Bạn và tôi vẫn trò chuyện với nhau mỗi ngày trên điện thoại. Nhưng khi thật sự nhìn thấy bóng dáng áo khoác màu xanh của bạn ở xa xa bên kia hàng rào kẽm gai ngăn cách, tim tôi lại hẫng một nhịp vì cảm động.

Bạn lúc đó chưa hề được tiêm vaccine. Các nhà khoa học trên thế giới vẫn còn lần mò nghiên cứu cách thức hoạt động và phòng trị. Tỷ lệ người sống sót khi bị nhiễm bệnh không phải là con số tích cực. Bạn đã can đảm đến nhường nào mới dám đến một địa điểm mà ai nghe tới tên cũng sợ hãi xa lánh. Đó là lần đầu tiên sau hơn một tháng, tôi mới tiến đến gần một hàng rào kẽm gai với thật nhiều người mặc màu áo xanh đứng gác như vậy. Tôi càng cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm của bạn khi đến tiếp tế đồ ăn cho tôi. Chúng tôi đứng ở một khoảng cách chẳng nhìn rõ mặt, chỉ qua bóng dáng quen thuộc mà nhận nhau, vẫy tay, nghe tiếng của nhau qua điện thoại.

Và chính sự quan tâm của bạn dành cho tôi là một phần động lực cho tôi tăng niềm tin vào sự yêu thương có nghĩa là cho đi. Ảnh minh hoạ.

Trên đường đi về, tôi vừa lo sợ bạn gặp nguy hiểm, vừa vui sướng hạnh phúc vì được quan tâm. Bạn gửi nào chuối, nào rau, nào thịt bò và chanh, sả, gừng. Về đến nhà, khi giở gói quà ra, tim tôi lại tăng thêm nhiều lần ấm áp khi nhận được tấm thiệp nhỏ của con gái bạn. Con nghe nói dì Trang đang ở trong khu vực nguy hiểm cần cách ly, nên con vẽ một trái tim nhiều ngăn để mẹ mang tặng dì có thêm nhiều sức mạnh.

Bản thân tôi lúc đó đang sống trong những cảm xúc trồi sụt thất thường. Gần tròn một năm, tôi mất phương hướng, mất lòng tin vào cuộc sống sau những biến cố và mất mát của gia đình. Tôi mông lung vô định, tôi chới với tìm cái phao để tự mình cân bằng cảm xúc.

Và chính sự quan tâm của bạn dành cho tôi là một phần động lực cho tôi tăng niềm tin vào sự yêu thương có nghĩa là cho đi. Tôi dần tập cách cho đi. Tôi xung phong đi khuân vác lương thực, phân chia lương thực, nấu đồ ăn gửi tiếp tế cho người già và trẻ nhỏ. Từng việc một tôi làm, bạn đều dõi theo và luôn nhắc nhở tôi cẩn thận, chú ý an toàn cho bản thân.

Tôi không biết, liệu rằng thời điểm khó khăn đó, không có sự kết nối với bạn, không có sự quan tâm yêu thương từ bạn, thì tôi sẽ là một phiên bản như thế nào nữa. Tôi có đủ tự thân vươn lên sống một cuộc sống sắc màu như hôm nay? Từ việc được nhận quá nhiều quan tâm như vậy, làm tôi thấy bản thân đủ đầy giàu có về tình cảm để cho đi nhiều như những gì tôi đã nhận.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Trọn niềm tin yêu với Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng; Ngàn lá cờ Tổ quốc vì Trường Sa thân yêu; Người dân háo hức tham quan Triển lãm Quốc phòng quốc tế; Mỹ không kích các mục tiêu Houthi tại Yemen... là một số nội dung đáng chú ý trong chương trình hôm nay.

Sáng 22/12, sương mù vẫn bao phủ khắp các con phố của Thủ đô cùng bầu trời nhiều mây, tạo nên một khung cảnh huyền bí và thơ mộng. Nhiệt độ dao động từ 12 đến 19 độ.

Giá gạo Việt Nam và gạo Ấn Độ giảm trên thị trường châu Á trong tuần qua; Hà Nội: Xử lý nghiêm cán bộ đảng viên vi phạm pháp luật về giao thông; Căng thẳng tại Trung Đông: Israel bị cáo buộc tấn công bệnh viện ở Bắc Gaza; Lật phà ở Congo, khoảng 140 người thiệt mạng và mất tích;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin ngày hôm nay.

Bảo tàng ở mỗi quốc gia không chỉ giúp lưu giữ những giá trị văn hóa lâu đời của dân tộc, nét tinh túy của nhân loại, mà còn tạo ra những giá trị vật chất cho nền kinh tế. Đồng thời, Bảo tàng còn có giá trị giáo dục lịch sử dân tộc, truyền thống, thẩm mỹ, nuôi dưỡng tâm hồn, phát triển trí tuệ. Vì vậy cần có những cách để mọi người khi đến Hà Nội là nghĩ cần phải đi bảo tàng.

Từ những phiến đá thô sơ cho đến những công trình vững chãi, không chỉ là câu chuyện về một vật liệu thiên nhiên mà còn là hành trình tìm lại những ký ức, những dấu ấn của quá khứ còn vương vấn trên từng viên đá lỗ chỗ, từng ngôi nhà mang dấu tích của thời gian. Đó là đá ong, lặng thầm gắn bó với con người Hà Nội suốt hàng trăm năm qua.

Khi bước sang tuổi già, người cao tuổi không thể lao động và mọi khoản chi tiêu đều phụ thuộc vào lương hưu.