Cóc ở Tứ Xuyên
Sáng 17/11, Hà Nội bị rung lắc nhẹ do ảnh hưởng dư chấn của trận động đất từ biên giới Myanmar – Trung Quốc. Nhưng trừ một số ít người ở trên những tầng cao, có lẽ phần đông chúng ta chẳng hề biết mình vừa trải qua điều gì. Cách đây nhiều năm, ở Tứ Xuyên (Trung Quốc) cũng từng xảy ra trận động đất 7,9 độ richter khiến cóc nhảy ra đầy đường. Cũng trước hôm xảy ra động đất, gấu trúc nuôi ở công viên Thành Đô có biểu hiện khác lạ, chúng tỏ ra bứt rứt, bồn chồn. Và cũng thật lạ, toàn bộ số gấu trúc sau đó thoát khỏi tai hoạ.
Các nhà khoa học đã kết luận rằng, nhiều loài động vật, thực vật có năng lực thiên phú, chúng có khả năng kỳ lạ, khi sắp xảy ra hiện tượng thiên nhiên đặc biệt, chúng biết trước và chủ động thoát hiểm. Chúng còn phát ra những tín hiệu khác lạ báo động cho quần thể quanh nó, kể cả con người, thoát khỏi tai ương. Nhờ khả năng thiên phú này mà qua những trận đại hồng thuỷ lại xuất hiện con thuyền Noah, thế giới không bị xoá sổ, trái lại vẫn tồn tại, tiếp nối.
Từ xa xưa, dân gian đã có thói quen quan sát và lắng nghe các hiện tượng thiên nhiên bất thường xung quanh để đoán định thời tiết, khí hậu. Cóc nghiến răng, sau đó tất có mưa lớn. Kiến nối đàn di chuyển lên cao là sắp mưa gió, lụt lội. Nghe tiếng hổ trong đêm biết rừng yên hay động. Chuồn chuồn bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng. Hay quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa.
Thuở chưa có cơ quan khí tượng thuỷ văn, người ta vẫn dựa vào hiện tượng thiên nhiên xung quanh để dự đoán thời tiết. Dần dần quá lệ thuộc vào khoa học dự báo, người ta mất dần thói quen quan sát và lắng nghe từ thiên nhiên. Oái oăm thay, rất nhiều sự kiện thiên nhiên xảy ra mà con người không thể biết trước dù con người thời hiện đại được máy móc tối tân hỗ trợ tự cho mình là thông minh hơn. Thế nhưng những loài vật dưới mắt con người là tầm thường nhất như: kiến, cóc, chuồn chuồn... lại biết trước.
Chúng ta phải cảm ơn thiên nhiên, chưa đủ, phải quay lại cùng thiên nhiên, thân thiện và tâm giao để được lắng nghe những điều thiên nhiên mách bảo. Thiên nhiên ẩn chứa biết bao điều bất trắc, mỗi ngày lại có thêm những quy luật không theo quy luật, lạnh lùng đưa con người vào tai hoạ. Dựa vào khoa học hiện đại để khám phá và dự báo là cần thiết, song bên cạnh đó đừng quên kinh nghiệm dân gian từ hàng ngàn năm qua./.
Có một người đã dạy cô những con chữ đầu tiên, người dạy cô bao bài học thật thà; dạy cô phải biết nỗ lực vượt qua nghịch cảnh… Với cô, ba là người thầy vĩ đại nhất.
Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua Zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi những cánh hoa vươn dài, vừa mỏng manh vừa cứng cỏi. Một cái gì đó như bung vỡ. Một cảm giác thật khó định hình. Bồi hồi. Thảng thốt. Trái tim ai đó bỗng lỗi mấy nhịp. Điều gì vừa gần gụi vừa xa xăm. Sài Gòn và anh!
Cuối năm thiệp mời cưới bay tá lả, đó là lúc chị em cố gắng giảm cân để mặc đồ cho đẹp. Hôm nào cũng hỏi thăm nhau giảm được bao kg rồi, để còn tụ tập đi ăn cưới.
Sau những chuyến muộn phiền, có người lại về ngồi với khu vườn, lặng yên nghe tiếng chim hót. Đôi khi ngửa mặt lên trời nhìn mây trôi về muôn nẻo. Mây trôi nhẹ tênh, trong thoáng chốc cô ước gì hồn mình cũng nhẹ như mây. Để tự do bay bổng, để đi về hướng nào mình muốn và để tan ra hay làm mưa xuống. Không như mình vẫn ngồi đây để tự hỏi, rồi cuộc đời mình sẽ đi về đâu?
Trong ký ức của một người con, có một căn nhà xưa sơ sài tới mức không có cổng, nhưng trong căn nhà nhỏ ấy, lại đầy ắp tình yêu thương của mỗi thành viên trong gia đình dành cho nhau…
Dạo gần đây mạng xã hội nổi rần rần về chữa lành. Chỉ cần mở YouTube, 10 podcast thì 9 cái nói về việc chữa lành. Có người nói với tôi, muốn hạnh phúc phải yêu chính mình trước đã, phải chiều chuộng bản thân, làm gì mình thích để chữa lành. Dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, nghĩ đến bản thân nhiều hơn, đặt gánh nặng trách nhiệm trên vai xuống để đi chữa lành cho đầu óc thanh thản, nhẹ nhàng hơn...
0