Đi tìm lá cỏ hoàn hảo

Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng từng một lần theo đuổi điều gì đó tưởng chừng vĩ đại, tưởng chừng hoàn hảo. Đó có thể là những giấc mơ lớn lao hay chỉ là những điều giản dị, bé nhỏ mà tâm hồn chúng ta đã khắc khoải tìm kiếm. Với tôi, hành trình ấy bắt đầu từ những buổi chiều thơ bé, nơi tôi đắm mình giữa đồng cỏ xanh rì, tìm kiếm chiếc lá cỏ hoàn hảo - một thứ biểu tượng đẹp đẽ mà tôi tin rằng khi tìm thấy, cuộc đời tôi sẽ trọn vẹn theo cách kỳ diệu nhất. Có một người cũng giống như tôi.

Tôi lớn lên trong một gia đình nhỏ ở vùng quê, nơi cánh đồng và dòng sông như hòa quyện cùng với đời sống hằng ngày của con người. Những cơn gió mang theo hương thơm của đất, tiếng chim ríu rít trên cành cùng những cọng cỏ xanh mướt trải dài đến tận chân trời luôn đem lại niềm vui vô tận cho một đứa trẻ như tôi. Tôi thường theo mẹ ra đồng, và trong khi mẹ lúi húi làm việc, tôi lại mải miết tìm kiếm những chiếc lá cỏ. Lá cỏ đơn giản, nhỏ bé, nhưng với tâm trí ngây thơ của tôi, mỗi chiếc lá là một mảnh ghép trong cuộc hành trình đi tìm sự hoàn hảo.

Mẹ nhìn tôi, vừa cười vừa bảo: Con có tìm bao nhiêu đi nữa cũng không thể thấy chiếc lá cỏ hoàn hảo đâu. Bởi cuộc sống chẳng có gì toàn vẹn cả. Cái đẹp của cuộc đời nằm ở những điều không hoàn hảo, ở chỗ ta biết yêu thương và trân trọng chúng. Lời mẹ khi ấy tôi chẳng mấy để tâm, tôi vẫn nghĩ mẹ quá thực tế và không hiểu được khát vọng của một đứa trẻ. Nhưng giờ đây, khi thời gian đã qua đi, tôi mới hiểu rằng mẹ không chỉ nói về những chiếc lá cỏ, mà còn đang nói về cuộc đời, về tình yêu, và về gia đình.

Thời gian trôi đi, tôi dần lớn lên, rời xa cánh đồng xanh mát, rời xa những buổi chiều tìm lá cỏ. Thành phố với những ồn ào, tất bật kéo tôi vào guồng quay của công việc, của tham vọng và trách nhiệm. Trong cuộc sống đô thị, dường như chẳng có chỗ cho những phút giây thơ thẩn bên những ngọn cỏ vô danh. Tôi lao vào kiếm tìm những thứ lớn lao hơn, nhưng trong thâm tâm, sự hoàn hảo mà tôi từng mong mỏi từ những chiếc lá cỏ ngày xưa vẫn luôn ám ảnh.

Nhiều năm sau, khi đã trải qua không ít thăng trầm, tôi trở về quê thăm mẹ. Cánh đồng năm nào vẫn đó, nhưng đã thay đổi nhiều theo dòng chảy thời gian. Mẹ đã già hơn, dáng người gầy gò in bóng trên nền trời chiều đỏ rực. Tôi chợt nhận ra, mẹ chính là chiếc lá cỏ hoàn hảo mà tôi đã tìm kiếm bấy lâu. Đôi tay chai sạn của mẹ là minh chứng cho những hy sinh, những nỗi đau thầm lặng mẹ đã trải qua để nuôi nấng ba chị em tôi lớn khôn. Trong nụ cười hiền lành của mẹ, tôi thấy sự bình yên, sự chở che và tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ đã dành cho chúng tôi suốt cả cuộc đời.

Tôi lại ngồi bên cạnh mẹ, dưới ánh hoàng hôn dịu ngọt, đôi tay vô thức vân vê những ngọn cỏ bên bờ ruộng. Lá cỏ vẫn mỏng manh, xanh mướt như thuở nào, nhưng tôi không còn cố tìm ra chiếc lá hoàn hảo nữa. Tôi đã hiểu rằng, không phải cuộc đời hay bất cứ điều gì trong cuộc sống cần phải hoàn hảo. Sự khiếm khuyết, những vết xước của thời gian mới chính là thứ tạo nên vẻ đẹp thực sự. Giống như những chiếc lá cỏ - có cái bị xé toạc bởi gió bão, có cái cong queo vì nắng cháy - chúng vẫn kiên cường tồn tại và tạo nên bức tranh của đồng xanh đầy sức sống.

Sự hoàn hảo, rốt cuộc không nằm ở việc mọi thứ phải trọn vẹn, mà ở việc ta biết trân trọng những điều không hoàn hảo, biết chấp nhận và yêu thương chúng. Gia đình cũng vậy. Sẽ có lúc chúng ta va vấp, hiểu lầm, và thậm chí là gây nên vết xước trong nhau. Nhưng điều giữ cho tình yêu thương trong gia đình tồn tại mãi chính là lòng bao dung, là khả năng nhìn thấy những điều tốt đẹp trong những điểm không hoàn hảo ấy.

Có lẽ chiếc lá cỏ hoàn hảo mà tôi đã tìm kiếm từ thuở ấu thơ thực chất chưa bao giờ tồn tại. Nhưng tôi không tiếc nuối. Bởi qua hành trình ấy, tôi học được cách yêu thương một cách trọn vẹn hơn, cách đón nhận cuộc đời với cả những vết xước, cách thấy mình trong từng chiếc lá cỏ nhỏ nhoi giữa cuộc sống bao la. Lá cỏ chẳng cần phải hoàn hảo mới đẹp. Cũng như cuộc đời, chẳng cần phải toàn vẹn mới đáng sống.

Tôi nhớ lại những ngày thơ bé, khi ba chị em tôi quây quần bên mẹ, chia nhau từng món ăn đơn giản, cười đùa và kể chuyện về những mơ ước nhỏ bé. Khi ấy, có lẽ điều hoàn hảo nhất không phải là những thứ xa hoa, mà là cảm giác ấm áp, an yên giữa vòng tay gia đình. Mẹ luôn ở đó, dù bận rộn nhưng vẫn luôn dành cho chúng tôi tình yêu thương vô bờ bến, một thứ tình cảm không cần phải thể hiện nhiều nhưng lại sâu sắc và bền bỉ theo năm tháng.

Giờ đây, khi đã trưởng thành, tôi nhận ra rằng, hành trình đi tìm chiếc lá cỏ hoàn hảo thực chất là hành trình tìm lại chính mình, tìm lại những giá trị mà tôi đã vô tình bỏ lỡ giữa cuộc sống vội vã. Tình yêu thương gia đình, sự hy sinh lặng lẽ của mẹ, sự kiên nhẫn và bao dung trong từng khoảnh khắc - đó mới là những điều thực sự hoàn hảo, là chiếc lá cỏ đẹp nhất mà tôi từng tìm thấy.

Lá cỏ bên bờ ruộng có thể không hoàn hảo, nhưng trong sự khiếm khuyết ấy, nó vẫn tồn tại và vươn mình lên đón nắng, tựa như tình yêu thương của mẹ - mộc mạc, giản dị nhưng luôn bất diệt.

Đức Anh

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Trong suốt chiều dài lịch sử, vai trò của người thầy luôn được đề cao và kính trọng như một “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo”. Nghề gieo những hạt mầm yêu thương lên mảnh đất tâm hồn học trò, để nó nảy mầm thành cây xanh của lòng nhân ái, là một điều thiêng liêng mà không phải ai cũng biết cách làm.

Vốn không hài lòng về chuyện con dâu thuê người giúp việc, Hồng Hà và mẹ chồng lại tiếp tục căng thẳng. Mục đích cuối cùng của mẹ chồng Hồng Hà vẫn là muốn con dâu ở nhà nội trợ, chăm sóc gia đình. Không ép được con dâu thay đổi, mẹ của Tuấn lại đến tìm con trai vừa thuyết phục vừa nói xấu con dâu, nhưng khi Tuấn tỏ rõ thái độ, bà vô cùng thất vọng.

Nhiều năm về trước, khi Internet mới xuất hiện, blog không phải là một khái niệm quá xa lạ với người dùng. Qua thời gian, Internet phát triển bùng nổ hơn, kéo theo đó là sự ra đời của hàng loạt các trang mạng xã hội khiến xu hướng xem blog dần thoái trào. Thế nhưng đến nay, vẫn có những người trẻ tìm đến blog như một nơi để lưu giữ kỉ niệm về một thành phố mà họ yêu.

Lừa đảo tài chính trực tuyến gia tăng tại Việt Nam; Bà Đỗ Thị Nhàn mong Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ tội; Làm rõ 1.400 tỷ đồng do Xuyên Việt Oil chiếm đoạt;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.

Để giữ thể diện trước Ngân, Long mua kẹo giúp Hải, một người bán kẹo dạo tỏ ra nghèo khổ. Sau đó, Ngân bất ngờ phát hiện Hải lành lặn, sống trong cùng chung cư và thực chất chỉ giả vờ để lừa gạt người khác. Cuối cùng, Ngân quyết định báo cáo sự việc cho cơ quan công an.

Hội nghị Thượng đỉnh Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu thế giới (G20) đã khép lại tại thành phố Rio de Janeiro (Brazil), với nhiều cam kết mạnh mẽ về chống đói nghèo, đánh thuế tỷ phú và tài chính khí hậu. Tuy nhiên, câu hỏi lớn nhất vẫn là liệu những cam kết này có được hiện thực hóa hay không?