Điều kỳ diệu của sự ấm áp

Có người nói với tôi rằng cô ấy từng đọc rất nhiều câu chuyện mang đến sự ấm áp. Mỗi chúng ta sẽ có những suy nghĩ và cảm nhận riêng về sự ấm áp ấy. Còn với riêng cô thì sự ấm áp chỉ cần đến từ những điều đơn giản và bình dị trong cuộc sống của mình.

Cô nói với tôi rằng, với cô, ấm áp là được ngồi bên cạnh người mình yêu thương vào những ngày đông giá rét, chứ không phải ngồi bên đống lửa hay trong phòng có máy sưởi ấm. Ấm áp chính là tình yêu, là hơi ấm từ người ấy. Cô ấy còn kể rằng, có lần đứng chờ bạn đến đón, gió lạnh khiến cô thu mình lại. Cô đứng co ro nép vào một gốc cây, gió thổi từng cơn. Khi anh đến, câu đầu tiên anh hỏi cô: Em có lạnh không? Bỗng nhiên cô cảm thấy ấm áp đến kỳ lạ. Rồi anh lấy chiếc áo khoác lên người cô. Đó chính là cảm giác được người mình yêu thương quan tâm, chăm sóc thì tự nhiên thấy ấm áp, còn mọi thứ dường như đã trở nên nhạt nhòa và nhỏ bé.

Với riêng tôi, ấm áp cũng không phải là một điều gì xa xỉ hay cao sang. Tôi nhớ có lần đi làm về, trời đổ cơn mưa khiến cho cái lạnh cuối thu lại càng trở nên lạnh lẽo. Tôi vội vàng phóng xe về nhà để tránh cơn mưa đang rả rích hòa cùng cơn gió lạnh. Bàn tay tôi lạnh cóng, người run lên. Về đến nhà, tôi chạy nhanh như một cơn gió lao vào phòng. Anh bước tới, cầm hai bàn tay tôi xoa xoa với ánh nhìn có chút ái ngại. Trong tôi dâng trào một cảm giác ấm áp đến lạ. Cảm giác ấy đối với tôi không thể nói lên bằng lời, dù đó chỉ là một hành động nhỏ bé “bàn tay khẽ nắm lấy bàn tay”.

Sự ấm áp là được ngồi cạnh người mình yêu thương vào những ngày đông giá rét. Ảnh minh hoạ.

Sự ấm áp gợi cho tôi nhớ đến vòng tay âu yếm của mẹ, lời dạy bảo ân cần của cha. Là những ngày ngồi bên bếp củi trông nồi bánh chưng. Là ngày chờ bố tôi lĩnh lương và mua cho tôi hộp sữa ông thọ. Là ngày mẹ tôi đi chợ về mua cho đồng quà tấm bánh. Là vào ngày 2/9 bố tôi chở trên chiếc xe cà tàng đi vườn bách thú ở Công viên Thủ Lệ, đi xem bắn pháo hoa trên Bờ Hồ hay đi Hội gò Đống Đa…Tất cả đều trở lại trong tâm trí tôi như một thước phim quay chậm, một bản nhạc không lời nhưng chứa đựng tất thảy tình yêu thương.

Đôi khi ấm áp là cảm giác khi chúng ta biết chia sẻ những thứ mình có cho những người cần nó. Dù chỉ là một tấm áo, chiếc bánh mỳ hay quyển sách, hoặc những chuyến thiện nguyện về vùng cao, vùng lũ. Ở đó chúng ta thấy được cuộc sống thực tế, được trải nghiệm và được hòa mình vào thế giới xa lạ, tràn đầy cảm xúc yêu thương chân thành. Nơi mà chúng ta thấy sự ấm áp vẫn tồn tại và không bao giờ mất đi.

Sự ấm áp gợi nhớ đến vòng tay âu yếm của mẹ. Ảnh minh hoạ.

Vậy đó, cảm giác ấm áp chỉ đơn giản từ những việc mà chúng ta vẫn làm, vẫn nhìn thấy từ cuộc sống hàng ngày.

Tôi tự nhủ với chính mình hãy hành động nhiều hơn. Vì tôi nghĩ rằng khi chúng ta tự mình trau dồi kiến thức và yêu thương bản thân, thì chính chúng ta cũng sẽ biết cách yêu thương. Xã hội hiện đại đang ngày càng thiếu đi tình cảm, thiếu đi sự quan tâm chăm sóc giữa người với người. Một hành động dù chỉ là nhỏ bé cũng mang lại sự ấm áp cho mọi trái tim đang còn cô đơn, lạc lõng giữa cuộc đời.

Sự ấm áp vẫn luôn tồn tại trong trái tim chúng ta. Chính nó giúp ta có thêm nghị lực, thêm niềm tin vào cuộc sống. Dù cuộc sống là màu hồng, hay là một màu xám xịt và đen tối thì chúng ta vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ bản thân, từ những người thân yêu và cả những người xa lạ ngoài kia. Chính sự ấm áp sẽ kết nối tất cả chúng ta lại với nhau và đưa đến gần nhau hơn. Cùng nhau gắn bó, cùng nhau chia sẻ để sự ấm áp ngày càng lan tỏa mạnh mẽ hơn nữa.

Mỗi chúng ta sẽ mãi là một chiếc đèn lồng tỏa sáng trong thế giới này.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Thu hơn 4.200 tỷ đồng nợ thuế qua tạm hoãn xuất cảnh; Thêm giải pháp hỗ trợ người kinh doanh trên nền tảng số; Hà Nội lần đầu thu ngân sách vượt 500 nghìn tỷ đồng;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.

Tối và đêm 21/12, trời ít mây, gió Đông Bắc mạnh cấp 2 - cấp 3, nhiệt độ giảm nhanh xuống khoảng 15-18 độ; đêm và sáng sớm, nhiệt độ giảm sâu xuống mức 12-14 độ, trời rét đậm; độ ẩm từ 63-75%.

Có một người lính tự nhận mình là người không được yêu. Trong câu chuyện của anh, thường thì những người lính như anh bây giờ, ít có cô gái nào chịu làm người yêu vì sự khô khan, ít nói, nghèo và nhất là không có nhiều thời gian để quan tâm, chăm sóc người phụ nữ của mình. Nhưng có một cô gái lại không hoàn toàn đồng tình với anh. Và rồi cô đã phản bác lại anh…

Thị trường bất động sản đang chững lại, thế nên việc làm ăn của Tú gặp vô vàn khó khăn; trong khi, công việc của Mai lại vô cùng thuận lợi. Bà Thảo thấy cháu mình lép vế với vợ, lại còn công việc không ổn định như vậy nên khuyên Tú chuyển nghề xem sao.

Nhờ việc triển khai tốt đề án Phòng ngừa và ứng phó với bạo lực trên cơ sở giới, nên sự bình đẳng giữa nam và nữ ngày càng được thể hiện rõ ở tất cả các lĩnh vực. Bên cạnh đó, với những nỗ lực triển khai các mục tiêu, chương trình của đề án, đến nay đời sống của của phụ nữ và trẻ em gái ở những dân tộc thiểu số đã có nhiều thay đổi.

“Giá mà chúng ta sớm có một đứa con, giữ lại cho nhau một kỷ vật thiêng liêng của tình yêu, thì dù anh có xa cách bao lâu, có ở phương trời nào, em cũng vui lòng. Khổ tâm nhất là những tối thứ Bảy ở Thủ đô. Từng đôi bạn học rủ nhau đi chơi. Còn em thì thui thủi một mình trong căn phòng trống vắng, tủi thân đến khóc thầm. Thôi thì anh hãy làm tốt mọi nhiệm vụ trên chiến trường. Chỉ mong sao anh đừng ngã xuống nơi tiền phương. Nếu anh hy sinh, em không biết sẽ phải sống như thế nào. Em sẽ chung thủy chờ anh cho đến ngày toàn thắng...”