Dòng thời gian trên lối nhỏ

Có một con đường dài, uốn lượn men theo lũy tre làng, từng lớp đất như hoà quyện với nhịp sống thanh bình, lặng lẽ. Con đường ấy không đòi hỏi sự chú ý, cũng chẳng bao giờ đòi hỏi những lời ca ngợi. Nó chỉ ở đó, im lặng và khiêm nhường, đón nhận từng bước chân qua lại suốt bao mùa gió bão, nắng mưa. Thời gian trôi qua, bụi đường phơi mình dưới ánh nắng gay gắt, lặng lẽ khi đêm về, vương vấn hương lúa nồng đượm của ruộng đồng.

Ký ức về con đường làng gợi lên trong lòng tôi hình ảnh từng buổi sớm mai, khi ánh mặt trời vừa ló rạng, từng giọt sương vẫn còn đọng trên lá cỏ ven đường. Đó là khoảnh khắc mà trời và đất như hoà quyện, một làn sương giăng mờ ảo, phủ lên cảnh vật một nét dịu dàng và tinh khôi. Mỗi bước chân qua con đường này như được đắm chìm trong những thanh âm của tự nhiên: tiếng côn trùng râm ran, tiếng gió khẽ lay động lá tre và xa xa là tiếng chim hót chào ngày mới.

Có lẽ ít ai để ý rằng từng khúc quanh của con đường ấy cũng như một cuốn nhật ký, lưu giữ mọi câu chuyện của những người từng đi qua. Ở một góc đường, vết chân của trẻ con tung tăng chạy nhảy, đôi khi là dấu chân của người nông dân vội vàng về nhà sau một ngày dài làm việc. Còn ở những khoảng trống, dấu vết của chiếc xe đạp cũ lăn bánh chầm chậm, chở theo một cụ già với ánh mắt xa xăm nhớ về thời thanh xuân đã trôi qua.

Ký ức con đường làng còn là những ngày mưa lũ, khi lớp đất nhão nhoẹt, dấu chân lún sâu vào bùn, cảm giác chân tay lấm lem, mùi đất nồng nàn như một hương vị khó quên. Cái khó nhọc của người dân làng trong mùa vụ, bao lần đôi chân nặng nhọc nhưng vẫn miệt mài bước tiếp.

Có những lần, khi bước cùng bà trên con đường này, tôi nghe bà kể về những ngày xưa cũ, khi làng quê chưa bị công nghiệp hóa. Con đường làng khi đó còn đầy cỏ dại, đôi khi cũng là nơi những đứa trẻ tụ tập, vui đùa cùng nhau trong sự đơn giản mà hồn nhiên. Hàng tre bên đường như những người bảo vệ âm thầm, che chở con đường khỏi những cơn gió lớn. Ngày nay, con đường ấy đã trở nên ít lãng mạn hơn khi dọc hai bên đã mọc lên những ngôi nhà bê tông, nhưng trong lòng tôi, con đường làng vẫn vẹn nguyên sự mộc mạc, vẫn là nơi lưu giữ vẻ đẹp nguyên sơ của quê hương.

Con đường làng không chỉ là một dải đất nối từ đầu làng đến cuối làng, mà còn là một hành trình gắn kết. Mỗi khi tôi cùng bạn bè đi dạo, mỗi người mang một câu chuyện riêng nhưng lại hòa chung trong bước chân, trong những tiếng cười, trong cái lạnh se sắt của những buổi chiều muộn. Chúng tôi cùng nhau khám phá, từ bờ ao đến bãi cỏ, những điều nhỏ nhặt như đám cỏ gà mà ngày xưa chúng tôi từng dùng để chơi trò chơi, hay cây ổi dại ven đường, nơi bọn trẻ vẫn thích trèo lên tìm quả chín. Có lúc, chúng tôi chỉ im lặng đi bên nhau, nghe tiếng lá khô vỡ vụn dưới chân, mà lòng bình yên đến lạ.

Tôi nhớ mãi lần đầu tiên tôi nắm tay một cô gái cùng bước đi trên con đường làng. Cảm giác bối rối, tim đập rộn ràng, nhưng lòng tôi lại thấy bình yên khi được đi cạnh người mình yêu quý. Trong khoảnh khắc ấy, con đường làng như dài thêm, dẫn dắt chúng tôi vào những câu chuyện sâu sắc hơn, chia sẻ những điều mà chúng tôi chỉ dành riêng cho nhau. Từng cái nắm tay, từng ánh mắt trao nhau, dưới bóng tre rợp mát, tôi cảm nhận rõ tình yêu thật giản dị và trong trẻo. Chính con đường làng đã tạo ra những kỷ niệm đầu đời ngọt ngào, lưu lại dấu chân của tôi và người ấy.

Bước chân trên con đường làng vào mùa đông có lẽ là thời khắc khó quên nhất. Gió lạnh thổi qua, từng làn hơi mỏng manh như chạm vào da thịt, khiến đôi tay se lạnh. Thế nhưng, cảm giác được đi cùng những người thân yêu trên con đường ấy khiến cái lạnh như dịu bớt. Chúng tôi nắm tay nhau, cùng bước chậm rãi và trò chuyện về mọi thứ. Con đường như là cầu nối, nơi mọi trái tim có thể dễ dàng chạm đến nhau, qua ánh mắt, nụ cười, qua những lời bông đùa giản dị nhưng chân thành.

Khi mùa xuân đến, con đường làng lại khoác lên mình chiếc áo mới, những đám cỏ non vươn lên mạnh mẽ. Tiếng chim ríu rít, hoa cỏ đua nhau khoe sắc, con đường làng trở nên xanh mướt và rực rỡ hơn bao giờ hết. Có lẽ, với mỗi người, con đường làng là nơi ghi dấu sự đổi thay theo mùa, nhưng cũng là nơi mà tình cảm, tình bạn, và tình yêu đọng lại mãi.

Nhiều năm sau, khi phải rời xa ngôi làng, tôi chợt nhận ra con đường làng đã trở thành một phần ký ức không thể xóa nhòa. Mỗi lần về quê, bước lại trên con đường ấy, mọi kỷ niệm lại ùa về như mới hôm qua. Con đường làng không chỉ là nơi chốn, mà còn là những trải nghiệm vô giá, là tuổi thơ, là gia đình, là tình yêu đầu đời. Nó đã chứng kiến và giữ lại những gì đẹp đẽ nhất của cuộc đời tôi.

Và tôi tin rằng, con đường ấy sẽ còn mãi, vẫn lặng lẽ chờ đợi bước chân của bao thế hệ, là nơi gửi gắm bao tình cảm và hoài niệm. Trong tôi, con đường làng luôn là một dải đất thiêng liêng, là biểu tượng và chỉ dấu của quê hương.

Lan Đức

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Là một trong những nhà thiết kế theo đuổi con đường nhung, lụa thêu tay, nhà thiết kế Nguyễn Thơ Thơ đã dành nhiều tâm huyết để đưa chất liệu nhung, lụa Việt Nam lên một nấc thang mới. Hành trình ghi dấu phong cách riêng của mình trong làng thời trang Việt của cô gái trẻ là cả một sự nỗ lực để hồi sinh, đưa những sản phẩm nhung lụa thêu tay truyền thống đến gần với đời sống đương đại.

Ngay sau khi chiến thắng trong cuộc bầu cử Tổng thống, ông Donald Trump đã bắt tay vào thực hiện kế hoạch trục xuất người nhập cư “lớn nhất lịch sử”. Tuy nhiên, những kế hoạch của ông Trump có thể sẽ phải đối mặt với nhiều rào cản trong quá trình thực thi.

Trong giờ nghỉ trưa tại văn phòng, Linh và Hải bực bội vì mùi mắm tôm nồng nặc từ đồ ăn của Ngân. Tuy nhiên Ngân khăng khăng rằng đó là quyền ăn uống của cô. Vài giờ sau, trong cuộc họp với khách hàng, một vết mắm tôm trên áo Ngân khiến khách hàng tức giận rời đi. Sau sự việc, sếp vô cùng bực bội và thất vọng về Ngân.

Gã trai chiếm đoạt tiền tỷ của hàng chục người; Bộ trưởng Lương Tam Quang gửi thư khen CATP Hà Nội; Triệt phá đường dây làm giả ‘thẻ ngành’ công an, quân đội;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.

Theo Điểm e, Khoản 3, Điều 23 của Nghị định 147/2024/NĐ-CP, từ ngày 25/12, người sử dụng dịch vụ mạng xã hội phải thực hiện xác thực tài khoản bằng số điện thoại di động tại Việt Nam. Theo đó, chỉ những tài khoản đã xác thực bằng số điện thoại hoặc số định danh cá nhân mới được hoạt động, bao gồm đăng thông tin, viết bài, bình luận, livestream và chia sẻ thông tin trên mạng xã hội.

Những ban nhạc rock trẻ tại Hà Nội Rock; Thuỳ Tiên hội ngộ Đỗ Mỹ Linh tại thảm đỏ “Linh Miêu”... là nội dung chính trong bản tin Thế giới Showbiz hôm nay.