Đừng ngồi chờ cơ hội đến
Tôi từng gặp một cô gái rất thông minh. Từ thời trung học, cô ấy đã ước mơ trở thành người dẫn chương trình ở đài truyền hình, bởi cô thấy mình rất có năng khiếu ở nghề này. Nhưng, ngoài việc chờ đợi cơ hội đến thì cô không chịu nỗ lực thêm gì cả. Vậy nên cô mãi vẫn chưa thể thực hiện được ước mơ. Nhiều bạn trẻ giống như cô gái ấy, chỉ chờ đợi cơ hội đến với mình mà không hề nghĩ đến việc bản thân phải nỗ lực để tìm cơ hội và thực hiện nó. Cuộc sống luôn tiến về phía trước, sự cạnh tranh ngày càng khốc liệt hơn, nếu chúng ta chỉ biết chờ đợi, mà không biết cách tạo ra cơ hội, thì cơ hội mãi mãi sẽ không đến với chúng ta.
Tôi từng nghe câu chuyện của một thanh niên. Anh là thợ xây khá lành nghề, nghe tin có công ty đăng tin tuyển dụng, anh lập tức bỏ hết công việc đang làm để lên thành phố, tự tin có thể nổi bật giữa hàng ngàn, hàng vạn thợ xây dựng, tìm được công việc lương cao. Nhưng, tới nơi, anh thấy đầy tin tuyển dụng, yêu cầu đối với thợ xây dựng rất khắt khe. Cuối cùng, anh quyết định mở một trung tâm đào tạo thợ xây dựng. Người thanh niên ấy đã tạo cho mình một cơ hội khác, tận dụng kỹ năng chuyên môn để kiếm được một khoản tiền lớn hơn nhiều so với lương của một người thợ. Khi cạnh tranh với hàng ngàn, hàng vạn đối thủ cho cùng một vị trí, người thanh niên trẻ tuổi đã chọn cách bình tĩnh suy nghĩ, tận dụng ưu thế của bản thân để mở ra cơ hội khác cho mình. Đó chính là năng lực và tố chất của một người thành công.
Cuộc sống rất nhiều sắc màu, đôi khi vì mải mê với những mong muốn và dự định lớn lao mà chúng ta quên đi những việc tưởng như bình dị nhỏ nhặt thường ngày, nhưng lại vô cùng ý nghĩa, đóng vai trò quyết định chúng ta sẽ thành công hay thất bại với những dự định của mình. Làm thế nào để có thể tạo ra cơ hội, nắm bắt được cơ hội, để một ngày có thể chạm tới thành công?
Có một câu chuyện kể về một người mẹ đã chọn hai quả táo to và nhỏ đưa cho các con để dạy cho hai người con của mình rằng, người chỉ muốn cái tốt về mình, không muốn chia sẻ với người khác là ích kỷ. Và khi các con ích kỷ sẽ phải chịu hậu quả. Nhưng nếu một trong hai con nhường nhau chỉ là có mục đích được lợi cho mình, thì đó là giảo hoạt, khôn lỏi không thành thực. Còn khi con đã nhận thức được lỗi lầm của mình và rút kinh nghiệm thì đó là sự tiến bộ.
Một ngày khác, người mẹ lại đem hai quả táo như vậy vào phòng hai anh em. Hai anh em sau khi được mẹ hỏi đều không phản ứng gì. Người con lớn nói, ăn thì bị mẹ mắng là ích kỷ, nhường nhịn thì bị mẹ mắng là khôn lỏi và không thành thật, lần này chúng con để mẹ tự sắp xếp. Đứa em nghe anh nói vậy cũng gật đầu đồng ý. Người mẹ bất ngờ cầm hai quả táo cho vào máy ép và tự uống hết, khiến hai người con khá ngạc nhiên. Người mẹ nói, hai quả táo chính là cơ hội dành cho các con. Cơ hội đến, nhưng các con không biết giữ lấy, đó chính là ngốc nghếch. Bạn thấy đấy, người mẹ công bằng với hai anh em. Quả táo bà cho con cũng giống như cơ hội trong cuộc sống. Khi cơ hội đến, nếu chúng ta không dũng cảm và tự tin đón nhận, đến lúc cơ hội mất đi, chúng ta sẽ thấy tiếc nuối.
Không ít người luôn kêu ca phàn nàn số phận trắc trở, rằng mình không may mắn, không có cơ hội phát triển. Hường thì không nghĩ vậy. Cuộc sống rất công bằng, luôn mang đến cho mọi người cơ hội như nhau. Có thể những cơ hội đó không hiện rõ trước mắt chúng ta, có thể nó xuất hiện một cách bất ngờ, song chúng ta có thành công hay không đều phụ thuộc vào khả năng nắm bắt được sự bất ngờ ấy. Phương hướng của chúng ta ở đâu, cơ hội sẽ ở đó. Khi thực sự mong muốn điều gì, hãy đặt mình ở nơi trái tim bạn muốn./.
Có một người đã dạy cô những con chữ đầu tiên, người dạy cô bao bài học thật thà; dạy cô phải biết nỗ lực vượt qua nghịch cảnh… Với cô, ba là người thầy vĩ đại nhất.
Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua Zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi những cánh hoa vươn dài, vừa mỏng manh vừa cứng cỏi. Một cái gì đó như bung vỡ. Một cảm giác thật khó định hình. Bồi hồi. Thảng thốt. Trái tim ai đó bỗng lỗi mấy nhịp. Điều gì vừa gần gụi vừa xa xăm. Sài Gòn và anh!
Cuối năm thiệp mời cưới bay tá lả, đó là lúc chị em cố gắng giảm cân để mặc đồ cho đẹp. Hôm nào cũng hỏi thăm nhau giảm được bao kg rồi, để còn tụ tập đi ăn cưới.
Sau những chuyến muộn phiền, có người lại về ngồi với khu vườn, lặng yên nghe tiếng chim hót. Đôi khi ngửa mặt lên trời nhìn mây trôi về muôn nẻo. Mây trôi nhẹ tênh, trong thoáng chốc cô ước gì hồn mình cũng nhẹ như mây. Để tự do bay bổng, để đi về hướng nào mình muốn và để tan ra hay làm mưa xuống. Không như mình vẫn ngồi đây để tự hỏi, rồi cuộc đời mình sẽ đi về đâu?
Trong ký ức của một người con, có một căn nhà xưa sơ sài tới mức không có cổng, nhưng trong căn nhà nhỏ ấy, lại đầy ắp tình yêu thương của mỗi thành viên trong gia đình dành cho nhau…
Dạo gần đây mạng xã hội nổi rần rần về chữa lành. Chỉ cần mở YouTube, 10 podcast thì 9 cái nói về việc chữa lành. Có người nói với tôi, muốn hạnh phúc phải yêu chính mình trước đã, phải chiều chuộng bản thân, làm gì mình thích để chữa lành. Dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, nghĩ đến bản thân nhiều hơn, đặt gánh nặng trách nhiệm trên vai xuống để đi chữa lành cho đầu óc thanh thản, nhẹ nhàng hơn...
0