Đừng nhìn về quá khứ

Có người thích ngắm hoàng hôn, những lúc ấy cô thấy hồn mình thật tĩnh lặng. Như rặng núi sau hè nhẹ nhàng chìm vào đêm tối, lối mòn nào bước chân cũng dần xa. Cô hay nhẩn nha, thật ra là không biết làm gì hơn, nhìn mông lung theo ánh nắng buông lơi qua thềm. Mặt trời lặn dần, bâng khuâng ngày khép lại. Ngày mai là một ngày mới, thì thôi đừng nhìn lại, thôi đừng nhớ chuyện đã qua.

Những thứ có tên là quá khứ cũng có thể được gọi là chấp niệm. Chấp niệm một khi đã ăn sâu vào tâm trí thì thật khó nguôi ngoai, rũ bỏ. Phải chăng ta chấp niệm vì niềm tin đặt vào đó quá nhiều. Có những ngày hạnh phúc trong tình yêu, có những ngày bên nhau say đắm, yêu lắm nụ hôn đầu và những cảm xúc thăng hoa. Từng là tất cả của nhau để rồi không là gì cả thì ai mà có thể dễ dàng buông. Luôn luôn tin tưởng và yêu thương thì cuối cùng nhận ra mình bị lừa dối. Từng nói rất nhiều lời chân thành để rồi lại hóa hư không. Lòng tôi buồn, lòng người chắc gì đã vui, đành chôn vùi sâu vào tận cùng dĩ vãng.

Quá khứ như chiếc lá vàng nhẹ trôi trên mặt nước, lá xuôi dòng hay mắc lại những ghềnh đá cheo leo? Lá theo thủy triều lên xuống như phận người chìm nổi giữa duyên nghiệp - thực hư, quá khứ có đôi lúc tạm quên đi nhưng có khi lại trào dâng như thác lũ. Những gì tưởng chừng đã ngủ quên bỗng gợi lên mạnh mẽ. Cố né tránh trong một phút giây nào đó rồi lại vẹn nguyên. Quá khứ làm đảo điên hiện tại, làm con người ta không thể định hướng được tương lai. Cứ vướng mắc trong những điều không thể thay đổi. Như chiếc lá rơi dù có trôi nổi lênh đênh thì một ngày cũng sẽ về với cội, quy luật muôn đời thời gian cứ thoi đưa. Dù có vấn vương thì cũng không thể níu giữ một cánh hoa tàn, một giọt sương tan, hay một làn mây trắng. Quá khứ huy hoàng hay đau thương cũng không thể nào theo ta mãi.

Ảnh minh họa.

Đôi khi người ta cứ luyến tiếc quá khứ vì nơi đó chứa đựng những ký ức ngọt ngào, nhưng đôi khi người ta không thể quên quá khứ vì nơi đó có những nỗi đau khiến cho lòng mãi nặng mang. Con người ta hay có thói quen tự lừa mị mình, rằng những gì đã vuột khỏi tầm tay là những thứ quý giá nhất. Những ký ức trở nên đẹp vì nó không trở lại bao giờ. Nhưng nếu tình cờ ta gặp lại người xưa, chưa chắc đó là khuôn mặt mà ta hằng nghĩ tới. Vậy nên, người đến người đi, người quên hay nhớ, người nợ duyên chi mà day dứt một đời?

Ai cũng từng có những lúc chơi vơi, thả tự do bản thân mình rơi vào quá khứ. Đó có thể là một cuộc tình đẹp hay những thời khắc hân hoan trong đời, một công việc khiến mình hạnh phúc. Đó cũng có thể là những sai lầm vụng dại, những nông nổi nhất thời mà mình là nạn nhân hay chính là người gây ra. Chìm đắm trong quá khứ để rồi tiếc nuối, để rồi tự trách, để rồi ăn năn, để rồi trừng phạt bản thân mình. Để rồi một nơi nào đó, cũng sẽ có một linh hồn ngập ngụa trong vũng lầy của quá khứ.

Ảnh minh họa: Báo Tri thức và Cuộc sống.

Hoàng hôn rồi sẽ tàn nhưng bình minh lại tới. Nếu đã có những thứ không thể quên trong đời, xin xếp vào một nơi chốn bình yên. Để những lúc an nhiên nếu ký ức có vọng về, ta cũng không còn trách một câu thề bỏ lỡ. Chiều tắt nắng và vầng trăng khuyết nhô lên, đêm tiếp nối với bao điều kỳ diệu. Còn lại xung quanh là thực tại nhiệm màu, ta biết những điều đã mất, những gì đã qua không thuộc về ta nữa. Ngay cả xác thân này cũng không thuộc về ta nếu một ngày trở về cát bụi.

Vì vậy nếu được, hãy nói lời tha thứ. Nếu được hãy nói lời cảm ơn và xin lỗi. Nếu được, hãy xem như đoạn đường đó đã nuôi lớn, giúp ta trưởng thành hơn. Và nếu được, xin người và tôi đừng mãi nhìn về quá khứ, đừng khư khư giữ những chấp niệm, hãy như những áng mây trời, bay về nơi niềm an lạc được sinh ra.

Kim Loan

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Trong suốt chiều dài lịch sử, vai trò của người thầy luôn được đề cao và kính trọng như một “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo”. Nghề gieo những hạt mầm yêu thương lên mảnh đất tâm hồn học trò, để nó nảy mầm thành cây xanh của lòng nhân ái, là một điều thiêng liêng mà không phải ai cũng biết cách làm.

Vốn không hài lòng về chuyện con dâu thuê người giúp việc, Hồng Hà và mẹ chồng lại tiếp tục căng thẳng. Mục đích cuối cùng của mẹ chồng Hồng Hà vẫn là muốn con dâu ở nhà nội trợ, chăm sóc gia đình. Không ép được con dâu thay đổi, mẹ của Tuấn lại đến tìm con trai vừa thuyết phục vừa nói xấu con dâu, nhưng khi Tuấn tỏ rõ thái độ, bà vô cùng thất vọng.

Nhiều năm về trước, khi Internet mới xuất hiện, blog không phải là một khái niệm quá xa lạ với người dùng. Qua thời gian, Internet phát triển bùng nổ hơn, kéo theo đó là sự ra đời của hàng loạt các trang mạng xã hội khiến xu hướng xem blog dần thoái trào. Thế nhưng đến nay, vẫn có những người trẻ tìm đến blog như một nơi để lưu giữ kỉ niệm về một thành phố mà họ yêu.

Lừa đảo tài chính trực tuyến gia tăng tại Việt Nam; Bà Đỗ Thị Nhàn mong Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ tội; Làm rõ 1.400 tỷ đồng do Xuyên Việt Oil chiếm đoạt;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.

Để giữ thể diện trước Ngân, Long mua kẹo giúp Hải, một người bán kẹo dạo tỏ ra nghèo khổ. Sau đó, Ngân bất ngờ phát hiện Hải lành lặn, sống trong cùng chung cư và thực chất chỉ giả vờ để lừa gạt người khác. Cuối cùng, Ngân quyết định báo cáo sự việc cho cơ quan công an.

Hội nghị Thượng đỉnh Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu thế giới (G20) đã khép lại tại thành phố Rio de Janeiro (Brazil), với nhiều cam kết mạnh mẽ về chống đói nghèo, đánh thuế tỷ phú và tài chính khí hậu. Tuy nhiên, câu hỏi lớn nhất vẫn là liệu những cam kết này có được hiện thực hóa hay không?