Hà Nội mùa lá rụng
Chiều nay, Hường sẽ chia sẻ những dòng tự sự của Trần Minh.
Hà Nội tháng Tư, người ta nói nhiều, viết nhiều đến hoa loa kèn. Tôi rất thích tiêu đề một bài tản văn của ai đó, khi viết về loài hoa thân thương này: "Loa kèn gọi nắng tháng Tư". Nhưng khúc giao mùa tháng Tư ở Hà Nội đâu chỉ có hoa loa kèn. Một chút gợi thu với cái dịu mát xen với những khoảnh khắc se lạnh ngẫu hứng của thời tiết Hà Nội. Một chút nắng nhẹ với lá vàng rơi phủ kín sân nhà... Điều đó có đủ để những ai yêu Hà Nội có được cái cảm giác lâng lâng lãng mạn khi chuẩn bị bước vào những ngày hè sôi động.
Tháng Tư mùa lá rụng. Liệu có thể được gọi là mùa hay không khi chỉ có ít loài cây thay lá vào dịp này, trong đó có cây xà cừ và cây sấu? Có đủ lý do để gọi tiếng mùa thân thương khi xà cừ và sấu là hai loại cây được trồng nhiều và gắn bó lâu năm với người Hà Nội. Tháng Tư về, xà cừ và sấu đều thay lá như trải lên phố phường Hà Nội một tấm thảm dát vàng.
Trong khi đa phần các loài cây khác trải qua một mùa đông trơ trụi lá, mùa xuân về cây trồi lên những mầm xanh mướt mát, thì xà cừ và sấu lại thủng thẳng bước vào mùa rụng lá. Với xà cừ, cây chẳng bao giờ muốn từ bỏ màu xanh trên mình nên đặc điểm thay lá khá đặc biệt, lá vàng rơi xuống, lá xanh ở lại, lá non tiếp tục sinh sôi...
Cả cây xà cừ và cây sấu được trồng ở Hà Nội từ thời Pháp thuộc. Những gốc xà cừ, sấu xù xì, có cây thân to một người ôm không xuể đã sống vắt ngang hai thế kỷ. Đến nay, nhiều cây trên các tuyến phố đã ở tuổi ông tuổi bà, tuổi cụ tuổi kỵ. Cây chứng kiến bao thăng trầm của Thủ đô.
Tháng Tư, ta thư thái dạo những bước chân vô định trên những thảm lá vàng tươi phủ kín vỉa hè. Những con đường quen thuộc mà hôm nay ngỡ như lạc vào một cánh đồng vàng. Một cơn gió nhẹ rung rinh cũng đủ làm những lớp lá chao nghiêng rơi lả tả, lớp lá rơi sau phủ dày thêm lớp lá rơi trước khiến bước chân ta lao xao nhịp lá.
Không bỏ lỡ khoảnh khắc tuyệt đẹp này, trên các tuyến phố có những cây xà cừ và sấu cổ thụ lại có vỉa hè rộng rãi như Phan Đình Phùng, Hoàng Diệu, Trần Hưng Đạo, Trần Phú... ta bắt gặp những tốp thiếu nữ áo dài thướt tha, tay ôm bó hoa loa kèn trắng muốt, nắm tay nhau cùng sánh bước trên thảm vàng bát ngát một màu vui. Sự kết hợp của áo dài, phong thái thư thái, hoa loa kèn và lá tạo ra những tấm hình đẹp lưu giữ kỷ niệm với tháng năm. Những bức ảnh ấy được vẽ từ nắng sớm trên nền vàng rực rỡ của một ngày tháng Tư với Hà Nội.
Khúc giao mùa chỉ cất lên trong một khoảnh khắc chuyển giao. Nét đẹp của Hà Nội ẩn chứa trong những khoảnh khắc sâu lắng để rồi thành nỗi nhớ và ký ức lâu bền./.
Có một người đã dạy cô những con chữ đầu tiên, người dạy cô bao bài học thật thà; dạy cô phải biết nỗ lực vượt qua nghịch cảnh… Với cô, ba là người thầy vĩ đại nhất.
Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua Zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi những cánh hoa vươn dài, vừa mỏng manh vừa cứng cỏi. Một cái gì đó như bung vỡ. Một cảm giác thật khó định hình. Bồi hồi. Thảng thốt. Trái tim ai đó bỗng lỗi mấy nhịp. Điều gì vừa gần gụi vừa xa xăm. Sài Gòn và anh!
Cuối năm thiệp mời cưới bay tá lả, đó là lúc chị em cố gắng giảm cân để mặc đồ cho đẹp. Hôm nào cũng hỏi thăm nhau giảm được bao kg rồi, để còn tụ tập đi ăn cưới.
Sau những chuyến muộn phiền, có người lại về ngồi với khu vườn, lặng yên nghe tiếng chim hót. Đôi khi ngửa mặt lên trời nhìn mây trôi về muôn nẻo. Mây trôi nhẹ tênh, trong thoáng chốc cô ước gì hồn mình cũng nhẹ như mây. Để tự do bay bổng, để đi về hướng nào mình muốn và để tan ra hay làm mưa xuống. Không như mình vẫn ngồi đây để tự hỏi, rồi cuộc đời mình sẽ đi về đâu?
Trong ký ức của một người con, có một căn nhà xưa sơ sài tới mức không có cổng, nhưng trong căn nhà nhỏ ấy, lại đầy ắp tình yêu thương của mỗi thành viên trong gia đình dành cho nhau…
Dạo gần đây mạng xã hội nổi rần rần về chữa lành. Chỉ cần mở YouTube, 10 podcast thì 9 cái nói về việc chữa lành. Có người nói với tôi, muốn hạnh phúc phải yêu chính mình trước đã, phải chiều chuộng bản thân, làm gì mình thích để chữa lành. Dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, nghĩ đến bản thân nhiều hơn, đặt gánh nặng trách nhiệm trên vai xuống để đi chữa lành cho đầu óc thanh thản, nhẹ nhàng hơn...
0