Khát vọng hòa bình - nhìn từ Dải Gaza

Chiến tranh, xung đột không phải là điều chúng ta mong muốn, mà đó là động cơ và cứu cánh của những thế lực cực đoan, của nhóm quyền lực tham lam và hiếu chiến. Và bất cứ người dân nào cũng đều mong thế giới này không bao giờ có chiến tranh, để tình người, tình nhân loại giúp con người có thể hồi sinh từ những đau thương, mất mát.

Những hình ảnh tang tóc và tàn khốc từ cuộc xung đột ở Dải Gaza, khiến nhiều người đau xót và uất nghẹn. Những khu phố tan hoang vì đạn pháo, những thi hài người chết được kéo ra từ đống đổ nát; những người còn lại thì dở sống dở chết do bị thương, do thiếu lương thực, nước uống và thuốc men. Hình ảnh về những người phụ nữ Palestin ôm nhau khóc vì người thân bị tàn sát trong cuộc xung đột; hình ảnh về người mẹ ôm hai đứa con bị thương do đạn pháo trong tuyệt vọng… khiến bất kể ai nhìn thấy đều thật sự đau xót.

Chiến tranh, xung đột không phải là điều chúng ta mong muốn, mà đó là động cơ và cứu cánh của những thế lực cực đoan, của nhóm quyền lực tham lam và hiếu chiến. Để thỏa mãn tham vọng, họ bất chấp luật lệ quốc tế, coi thường những quyền cơ bản của con người, của các dân tộc, quốc gia.

Lâu nay, khi đọc những cuốn sách về người Do Thái, tôi thấy thế giới ca ngợi họ thông minh, kiên trì. Nhưng họ đã từng là một dân tộc vong quốc, phải sống lưu lạc hàng nghìn năm. Đã từng phải chịu đựng nạn diệt chủng tàn bạo nhất lịch sử. Nên hơn ai hết, họ phải hiểu rõ nỗi đau vong quốc của những dân tộc khác. Nhưng tại sao, giờ đây họ lại làm điều đó với người dân Palestin?

Thế giới bây giờ đã và đang xảy ra những điều bất tuân luật lý và đạo lý. Khi con người không kiểm soát hành vi, không chế ngự lòng tham, thì cái ác bùng phát, đẩy thế giới vào loạn lạc, khủng hoảng, chia rẽ và chết chóc. Sự cực đoan, hiếu chiến của những người điều khiển bộ máy chiến tranh Israel đã đẩy cuộc chiến từ tự vệ đáp trả thành một cuộc thanh sát, có tính truy diệt dân tộc Palestin. Đánh đồng nhóm phiến quân cực đoan với toàn bộ người dân vô tội, lấy hận thù để đáp trả hận thù, thì tất yếu hận thù sẽ tiếp nối./.

 

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Bỗng một sớm mai thức giấc, hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo mun khoanh tròn say sưa bên chồng sách đêm qua tôi đọc còn dang dở. Hương hoa chực chờ cánh cửa vừa hé là vội vàng len vào xâm chiếm cả căn phòng. Căn phòng tôi ngập tràn hương hoa dẻ, ngập tràn tháng tư mang chớm hạ khẽ khàng...

Làm việc thời gian tự do mang cho tôi nhiều trải nghiệm, từ việc sắp xếp thời gian cho công việc, cho gia đình và bản thân. Phải thật khéo léo nếu không rất dễ bị chìm đắm trong những bộn bề mà không có thời gian riêng cho chính mình.

Chiều mưa, hương ngọc lan bên hiên nhà cứ lặng thầm quyến rũ. Bản nhạc Trịnh văng vẳng đâu đây cùng tiếng mưa "nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa...".

Hoa lưu ly (forget me not) - một loài hoa tím nhỏ thủy chung, suốt đời ôm thương nhớ về mối tình vô vọng. Loài hoa tím ấy như tượng trưng cho một cuộc tình tàn phai rồi hồi sinh, hồi sinh rồi lại phai tàn từ kiếp này qua kiếp khác mặc cho trong đời ai nhớ ai quên.

Dường như hầu hết ở các làng quê Việt bây giờ, cùng với những thiết chế văn hóa được xây dựng khang trang, phục vụ đời sống văn hóa tinh thần của người dân, thì cổng làng gắn với tên làng đã tạo nên nét riêng dáng dấp của một làng lưu dấu trong tâm khảm mỗi người. Những tên gọi của làng thường hàm chứa nhiều tầng ý nghĩa nhân văn sâu xa, mang cả ước vọng khát khao của cha ông một thuở lập làng với sự bình an, ấm no đầy đủ. Vì thế, danh xưng những tên làng cứ lưu mãi qua từng thế hệ…

Hà Nội đón tôi đương vào khoảnh khắc giao mùa. Gánh hoa loa kèn trắng tinh khôi tỏa mùi hương dịu nhẹ giao hòa trong làn gió nhè nhẹ khiến tâm hồn đa cảm thêm khắc khoải giao cảm với đời, để mênh mang thương nhớ hương vị cà phê Giảng - thức uống trở thành một phần thân thương, một phần văn hóa của Hà Nội phố.