Làm sao để không suy nghĩ quá nhiều?
Một bạn trẻ chia sẻ với Hường, gần đây chưa một ngày nào bạn ấy được thanh thản bởi những suy nghĩ tiêu cực lúc nào cũng xuất hiện trong đầu. Bạn ấy không biết do bắt nguồn từ đâu, cũng không do gặp phải một biến cố nào. Bạn ấy luôn lo lắng quá mức cho những điều chưa từng xảy ra như ra đường thì sợ tai nạn, đi cầu thang máy thì sợ thang máy rơi. Lo người này, ngại người kia không hài lòng về mình. Những suy nghĩ tiêu cực ấy cứ lởn vởn trong đầu không làm sao thoát ra được.
Cách đây không lâu, Hường gặp trường hợp một nam sinh viên. Em ấy gần như không thể hòa nhập được vào không khí gia đình hay những cuộc vui của bạn bè chỉ vì em luôn nghĩ về tương lai và luôn tự vấn bản thân là chưa có thành công gì. Mặc dù việc chính của em lúc này là phải học thật tốt nhưng thay vì cố gắng bằng hành động thì em lại chỉ ngồi nghĩ về tương lai và tự cảm thấy vô cùng áp lực. Em luôn cảm thấy lo lắng liệu sau ra trường mình có xin được việc làm hay không. Công việc đó có phù hợp hay có kiếm được nhiều tiền hay không. Mình sẽ trở thành trụ cột gia đình như thế nào khi không thể kiếm được nhiều tiền. Những suy nghĩ như vậy đã khiến em không thể nào tự tin với thực tại.
Có người nói với Hường, đó là căn bệnh suy nghĩ quá nhiều. Và hiện có không ít người đang vướng phải nó, trong đó có cả người trẻ lẫn người không còn trẻ. Khi đó, mình thường có cảm giác lo lắng quá mức đối với một tình huống hoặc sự việc, thậm chí là lo lắng rất vô lý về những điều do mình tự tưởng tượng ra. Và lúc đó, mình thường không thể tập trung cho những việc ở thời khắc hiện tại, luôn cảm thấy bất an. Mặc dù bản thân tự nhận thấy là mình đang có vấn đề, nhưng lại không biết làm cách nào để thoát ra khỏi nó.
Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, mỗi ngày con người chúng ta phải tiếp nhận quá nhiều thông tin, trong đó những thông tin tiêu cực qua báo chí, qua mạng xã hội lại chiếm số lượng lớn. Cứ mở báo ra, mở mạng ra là đầy rẫy những vụ tự tử, cướp, giết; đại án này, thảm án kia….Những thông tin u ám mỗi ngày lặp đi lặp lại khiến cho con người bất an, luôn cảm thấy hiểm họa rình rập xung quanh mọi lúc, mọi nơi. Liệu có phải vì thế mà ngày càng không ít trong mỗi cá nhân hình thành nỗi ám ảnh.
Người trong cuộc chia sẻ với Hường rằng, sự lo lắng quá mức ấy đã khiến họ có lúc cảm thấy đau khổ, tuyệt vọng và ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống. Thậm chí, khả năng lao động, học tập và cả trí nhớ cũng suy giảm.
Có người nói, cách tốt nhất để bớt lo âu quá mức là chúng ta nên tiếp nhận nhiều hơn những thông tin lành mạnh, tích cực, nếu cần có thể ngừng sử dụng mạng xã hội một thời gian. Có người lại cho rằng, cách để giảm bớt những căng thẳng của cuộc sống là trở về với thiên nhiên. Theo nhà văn, nhà môi trường học John Muir, âm thanh của núi rừng, mùi của cỏ cây, ánh nắng chiếu rọi qua kẽ lá và không khí trong lành sẽ là liều thuốc trị liệu tâm hồn quý giá nhất. Chắc có lẽ vì thế mà ở Nhật Bản- Quốc gia có chất lượng cuộc sống và tuổi thọ người dân thuộc nhóm cao nhất thế giới, người dân đã chọn thiên nhiên như một liệu pháp chữa lành. Họ thường tìm đến các không gian rừng cây xanh mát, gạt hết mọi thiết bị điện tử để thực sự thả lỏng cơ thể, ăn uống lành mạnh, hoạt động thể chất như leo núi, trồng cây, đi dạo với đôi chân trần.
Nếu một ngày căng thẳng quá, có lẽ, tôi sẽ chọn về với núi rừng hoặc biển cả để có thể cảm thấy hân hoan, vui vẻ khi được tạm rời xa chốn chen chúc ồn ào, hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp. Nơi đó, tôi có thể hít căng lồng ngực bầu không khí trong lành, xỏa chân xuống mặt nước mát lạnh, dang tay đón những tia nắng ấm áp của mặt trời để cảm nhận sự yên ả, thanh bình lan tỏa khi đối diện với sự tĩnh lặng của tự nhiên. Tôi sẽ có thể đắm chìm trong màu xanh thăm thẳm của núi, của cỏ cây, thả hồn bồng bềnh giữa sóng nước. Thiên nhiên ban tặng chúng ta quá nhiều thứ quý giá. Thiên nhiên giúp ta thanh lọc hết những u uất, sầu não, phục hồi tâm thái an nhiên.
Nghệ thuật sống hài hòa theo dòng chảy của thời gian đôi khi chỉ đơn giản là biết tạm dừng, được trở về với thiên nhiên, sống chan hòa với thiên nhiên. Hòa mình với thiên nhiên là một trong những việc đơn giản nhất để giữ gìn sức khỏe và hạnh phúc. Tất cả những gì chúng ta cần làm chỉ là bước ra ngoài, hít căng lồng ngực làn gió mát lành. Không gì có thể thay thế cho không khí trong lành, ánh mặt trời ấm áp và cây cối xanh tươi. Thiên nhiên là nguồn cội và cũng là ngôi nhà đầu tiên của con người. Nếu một ngày quá mệt mỏi với những suy nghĩ triền miên, bạn cũng có thể chọn cách này để giảm bớt những muộn phiền./.
Có muôn ngàn cách để kể về ba. Là chiếc lưng biến hóa thần kỳ thành ngựa cho con cưỡi nhong nhong. Là anh hùng dũng cảm giải cứu khi con mắc kẹt. Là siêu nhân giúp con hướng đến những việc làm tử tế. Nhưng với một người con, trên hết, ba là ánh nắng ấm áp chở che suốt cuộc đời này.
Quê hương là nơi mà chúng ta luôn muốn trở về khi mệt mỏi. Là nơi có vòng tay ba mẹ, của bạn bè, bà con hàng xóm yêu thương che chở. Là nơi có ngõ nhỏ heo may, cỏ dâng ngập lối, nơi có cây sung gốc đa còng lưng cõng tuổi, là bờ ao có con chuồn chuồn ớt nằm lim dim đợi nắng....
Hôm nay, khi ngồi lại với chính mình, tôi cảm thấy như vừa mở ra một cuốn sách cuộc đời, mỗi trang là một dấu ấn, mỗi chương là một câu chuyện đáng nhớ. Thời gian cứ thế trôi đi, và mỗi năm qua, tôi lại có dịp ngẫm lại những bước đi của mình. Những lần vấp ngã rồi đứng lên, những khoảnh khắc vui buồn đan xen, tất cả như một bức tranh sống động, đầy màu sắc. Tôi tự hỏi mình: mình đã trưởng thành hơn bao nhiêu?
Có những ánh mắt ta chẳng thể nào quên, không cần lời nói nhưng lại lưu giữ một điều gì đó sâu thẳm trong tim, tựa như một lời yêu chưa kịp nói. Cuộc đời là những chuyến đi dài, và trong những ngày cũ kỹ, có ai đó đã từng bước qua đời ta, để lại một dấu lặng mang tên ký ức.
Với những người thuộc thế hệ 7X, 8X trở về trước, hình ảnh chiếc xe đạp dường như đều gắn liền với ký ức của mỗi người. Dù thời gian trôi qua nhanh như nước chảy qua cầu, nhưng những điều thân thương nhất gắn liền với chiếc xe đạp, với tuổi trẻ và tình yêu của một thời đã qua vẫn còn mãi trong ta…
Hôm nay, Hà Nội mưa rơi. Có lẽ do ảnh hưởng của không khí lạnh nên nhiệt độ ở Thủ đô giảm sâu. Đi trên những cung đường của Hà Nội, tôi cảm nhận rõ rệt từng cơn gió lạnh ùa về. Nó khiến cho lòng người có cảm giác nao nao, nhớ về một vòng tay ấm... Vậy là, đông đã về với Hà Nội thật rồi.
0