Làm sao để tha thứ những lỗi lầm?

Làm sao để có thể tha thứ những lỗi lầm của một người, nhất là khi người đó lại là người mình chọn gửi gắm cả đời. Trong khi mỗi người chúng ta đều không phải là bậc thánh nhân để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của người khác, nhưng nếu trái tim ta còn sức chứa đựng thì hãy tha thứ cho nhau. Bởi tha thứ luôn là linh dược có thể chữa trị mọi nỗi khổ, niềm đau cho cả bạn và người ấy.

Cuộc sống lúc nào cũng có thể mang đến cho ta những vết thương cùng cảm giác cay đắng, oán giận trong nhiều năm. Làm thế nào để vượt qua những nỗi đau là câu hỏi mà nhiều người đã từng hỏi. Thường trong những câu chuyện buồn, người ta sẽ cảm thấy mình là nạn nhân đáng thương. Nhưng có lẽ chúng ta lại không nhận ra các cảm xúc đó đang chống lại thay vì bảo vệ chúng ta. Có không ít người trong chúng ta đang bị cầm tù trong sự giận dữ và đau đớn. Làm thế nào để tiếp tục sống hạnh phúc nếu chính chúng ta chấp nhận nhốt mình trong một chiếc lồng của những suy nghĩ tiêu cực?

Ân tình chỉ đến từ sự chân thành và tự nguyện. Mà tha thứ chính là đỉnh cao của ân tình. Chúng ta đã từng đón nhận những phần dễ thương của người ấy. Nhưng chúng ta lại không thể đón nhận nỗi khổ, niềm đau từ người ấy một cách dễ dàng, có lẽ vì trái tim ta vẫn chưa đủ lớn. Ta rất muốn tha thứ nhưng vẫn không tha thứ được, lòng cứ quặn đau mỗi khi nghĩ đến sự đổi thay của họ, là bởi tha thứ là một việc không dễ làm. Càng vị kỷ thì càng không thể vị tha.

Mỗi người chúng ta đều không phải là bậc thánh nhân để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của con người, nhưng nếu trái tim ta còn sức chứa đựng thì đừng suy tính gì thêm, hãy tha thứ cho nhau. Tha thứ luôn là linh dược có thể chữa trị mọi nỗi khổ niềm đau cho cả ta và người ấy. Còn nếu không thể tiếp tục ở bên nhau, thì cho nhau sự tôn trọng và thanh thản. Trên đời chỉ có sự chân thành là vô giá. Không có gì sai khi yêu một ai đó và đối tốt với họ bằng cả trái tim. Ngay cả khi thực sự mắc sai lầm, chúng ta cũng nên học cách đánh giá cao người cũ cũng như chính bản thân mình.

Có không ít người đã có thể đứng dậy sau những đổ vỡ. Họ không đánh ghen hay lùng sục tìm kiếm mà tự vực bản thân mình lên, tích cực làm việc để tạo cho mình một nền tảng kinh tế vững chãi. Họ chọn cách ghi nhớ những điều tốt đẹp của đối phương để quên đi nỗi đau. Bởi họ cho rằng, khi trái tim ta trở nên mạnh mẽ, ta  có thể tự cứu mình ngay cả khi bị thương. Cái đáng giữ nhất trong một mối quan hệ chính là tấm chân tình, không cần quan tâm đến được hay mất của cá nhân. Để nhiều năm sau, bạn sẽ không cười nhạo mình từng là kẻ ngu ngốc mà đánh giá cao bản thân đã hết lòng vì tấm chân tình đó. Và chúng ta sẽ thanh thản để nói rằng: "Tôi đã trân trọng mọi thứ khi có được và cũng cảm thấy nhẹ nhàng khi mất đi".

Ai cũng khao khát một tình yêu trọn đời, nhưng hôn nhân không phải chuyện đơn giản, bạn đời chưa chắc sẽ yêu bạn suốt cuộc đời. Dù thế nào đi nữa, đừng đặt tất cả hạnh phúc của mình vào hôn nhân. Cơ thể khỏe mạnh, tâm trạng ổn định, tài chính tốt là chiếc áo giáp đáng tin cậy nhất dành cho chính bản thân mình. Hai người có thể yêu nhau mãnh liệt nhưng cũng có thể dũng cảm rời xa nhau. Cuộc chia tay có thể nhẹ nhàng hoặc nhiều nước mắt. Nhưng ai cũng chỉ có một cuộc đời, đừng nợ bản thân quá nhiều. Chỉ khi chúng ta biết cách yêu bản thân mình, thì chúng ta mới có thể yêu người khác./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Có một người đã dạy cô những con chữ đầu tiên, người dạy cô bao bài học thật thà; dạy cô phải biết nỗ lực vượt qua nghịch cảnh… Với cô, ba là người thầy vĩ đại nhất.

Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua Zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi những cánh hoa vươn dài, vừa mỏng manh vừa cứng cỏi. Một cái gì đó như bung vỡ. Một cảm giác thật khó định hình. Bồi hồi. Thảng thốt. Trái tim ai đó bỗng lỗi mấy nhịp. Điều gì vừa gần gụi vừa xa xăm. Sài Gòn và anh!

Cuối năm thiệp mời cưới bay tá lả, đó là lúc chị em cố gắng giảm cân để mặc đồ cho đẹp. Hôm nào cũng hỏi thăm nhau giảm được bao kg rồi, để còn tụ tập đi ăn cưới.

Sau những chuyến muộn phiền, có người lại về ngồi với khu vườn, lặng yên nghe tiếng chim hót. Đôi khi ngửa mặt lên trời nhìn mây trôi về muôn nẻo. Mây trôi nhẹ tênh, trong thoáng chốc cô ước gì hồn mình cũng nhẹ như mây. Để tự do bay bổng, để đi về hướng nào mình muốn và để tan ra hay làm mưa xuống. Không như mình vẫn ngồi đây để tự hỏi, rồi cuộc đời mình sẽ đi về đâu?

Trong ký ức của một người con, có một căn nhà xưa sơ sài tới mức không có cổng, nhưng trong căn nhà nhỏ ấy, lại đầy ắp tình yêu thương của mỗi thành viên trong gia đình dành cho nhau…

Dạo gần đây mạng xã hội nổi rần rần về chữa lành. Chỉ cần mở YouTube, 10 podcast thì 9 cái nói về việc chữa lành. Có người nói với tôi, muốn hạnh phúc phải yêu chính mình trước đã, phải chiều chuộng bản thân, làm gì mình thích để chữa lành. Dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, nghĩ đến bản thân nhiều hơn, đặt gánh nặng trách nhiệm trên vai xuống để đi chữa lành cho đầu óc thanh thản, nhẹ nhàng hơn...