Mẹ ơi con không muốn lấy chồng

Ngày càng có nhiều người trẻ lựa chọn cuộc sống độc thân, bởi họ cho rằng cuộc sống hôn nhân chất lượng thấp không bằng một đời độc thân chất lượng cao. Và cho dù bạn chọn cuộc sống độc thân hay kết hôn đều có cái được và mất, tùy tính cách mà mỗi người có lựa chọn riêng của mình.

Càng ngày, tôi càng thấy nhiều người trẻ lựa chọn cuộc sống độc thân. Tôi thầm nghĩ liệu có phải tuổi trẻ bây giờ theo đuổi chủ nghĩa cá nhân, với biểu hiện lớn nhất là khát vọng sống cho mình, nên họ không muốn kết hôn? Phải chăng họ cho rằng hôn nhân không thể cải thiện chất lượng cuộc sống, hoặc sẽ ảnh hưởng đến giá trị bản thân, nên họ chọn sống độc thân. Hay vì do chưa tìm thấy đối tượng phù hợp, sợ trẻ con, có những ám ảnh về hôn nhân không hạnh phúc nên nhiều người không muốn kết hôn.

Tôi đã từng gặp một cô gái 36 tuổi, luôn từ chối mọi lời mai mối, các cuộc hẹn hò do người thân và bạn bè sắp đặt, bởi sợ sẽ có cuộc hôn nhân thảm họa như mẹ mình. Cô có một gia đình không hạnh phúc, bố mẹ ly thân từ lâu. Chứng kiến những cuộc cãi vã như cơm bữa, những trận đòn roi vô cớ trút lên người sau mỗi lần bố mẹ xung đột, cô đã thề sẽ sống một mình khi lớn lên. Cô cho rằng sống không hạnh phúc thì không nên kết hôn.

Cô nói với tôi, cuộc sống hôn nhân chất lượng thấp không bằng một đời độc thân chất lượng cao. Từng tham dự nhiều đám cưới, nhưng chưa bao giờ cô thấy vui hay xúc động. Mặc dù vậy, cô gái này không chìm đắm vào thế giới riêng mà vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với bạn bè. Theo cô, điều đáng sợ nhất khi độc thân là đánh mất kết nối với xã hội, điều này khiến con người rơi vào trạng thái cô đơn cùng cực.

Nghe những chia sẻ đó, tôi nghĩ không thể coi cuộc đời có hôn nhân mới là thành công hay độc thân là thất bại và ngược lại. Chọn cuộc sống độc thân hay kết hôn đều có cái được và mất, tùy tính cách mà mỗi người có lựa chọn riêng. Cũng có nhiều chỉ trích dành cho người độc thân là "ích kỷ", "thiếu trách nhiệm với gia đình và xã hội". Người trong cuộc thì cho rằng, họ vẫn vui với cuộc sống hiện tại. Dù độc thân, họ vẫn đang làm việc, vẫn cống hiến đóng góp cho xã hội và phụng dưỡng cha mẹ. Đó là những điều tích cực, không hề ích kỷ. Có người nói với tôi, kiên quyết không vì miệng lưỡi thế gian mà làm khổ đời mình, khổ người khác, khi bản thân không sẵn sàng để lập gia đình.

Tôi thì thấy, nếu ở hiện tại, những người độc thân đang hạnh phúc với sự lựa chọn của họ thì chúng ta nên trân trọng điều đó. Tuy nhiên, tôi không chọn cuộc sống độc thân, vì có hai người bên nhau để cùng nhau chia sẻ, cùng nhau yêu thương thì vẫn tốt hơn một người.

Với tôi, hôn nhân là một điều thiêng liêng và tốt đẹp. Bởi vậy, việc này chỉ nên được tiến hành khi người ta tin rằng bản thân có sự lựa chọn đúng đắn, có trách nhiệm với cuộc đời mình và bạn đời. Tôi tưởng tượng một lúc nào đó, không may cuộc sống mang đến cho tôi nhiều khó khăn, bất trắc, lúc đó nếu tôi chỉ có một mình, thì tôi không biết xoay sở thế nào.  Ai sẽ giúp tôi đối phó với những căng thẳng, ai sẽ làm điểm tựa cho tôi khi xung quanh toàn là những cảm xúc tiêu cực và một mình tôi phải đối mặt với những hoàn cảnh đầy thách thức?

Cái nắm tay lúc về già phải đổi bằng bao nhiêu bão giông của tuổi trẻ.

Tôi không phản đối cuộc sống độc thân. Nhưng tôi chọn kết hôn, dù biết rằng cái nắm tay lúc về già phải đổi bằng bao nhiêu bão giông của tuổi trẻ. Tôi không muốn cô đơn một mình, nhất là khi tuổi già ập đến. Có một người chia sẻ với tôi, một sự lựa chọn mà bạn cảm thấy đúng đắn khi còn trẻ, chưa chắc đã đúng khi về già. Suy cho cùng, hai người vẫn tốt hơn một người. Bởi ngoài những mặt tiêu cực mà chúng ta dễ dàng nhìn thấy trong đời sống hằng ngày, hôn nhân luôn mang giá trị thiêng liêng và cao quý. Khi chúng ta trao đi tình yêu và sự chân thành đủ lớn đối với người mình chọn gắn bó cả cuộc đời, thì phần nhiều sẽ không thất vọng.

Chúng ta kết hôn là vì hy vọng trên đời này có thêm một người yêu thương chúng ta, luôn ở bên chúng ta; khi đau nhức sẽ có người đưa chúng ta đến bệnh viện, khi trời mưa tầm tã sẽ có người đón về, khi đêm khuya tĩnh lặng có người ngủ bên cạnh giúp chúng ta yên tâm say giấc, khi tủi thân oan ức có người vỗ về và nói: “Đừng lo, có anh ở đây rồi”. Với Hường ý nghĩa thật sự của hôn nhân không phải để trốn tránh sự soi mói của người đời, cũng không phải để cha mẹ hài lòng, càng không vì sinh con đẻ cái, mà chỉ để bản thân sống hạnh phúc và sống tốt hơn lúc độc thân./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Có một ngày, ta trở về thăm chốn cũ, lặng yên bên thềm giếng xưa, chiếc giếng khơi vẫn một mình đứng đó, cất giữ giùm ta bao kỷ niệm, bao ký ức thân thương, đợi ta trở về.

Đôi ta là nghĩa tào khang/ Xuống khe bắt ốc lên rừng hái rau. Có một người con luôn nhớ mẹ hay nói câu đó trước khi bắt đầu kể chuyện của bố và mẹ. Không hiểu sao mỗi lần mẹ kể là mỗi lần mưa dầm, cũng có thể mẹ chọn ngày mưa dầm để kể, cho nó hợp với câu chuyện, kiểu vậy.

Khi mọi loài hoa khác đã héo tàn hoặc thu mình cho qua mùa giá rét thì hoa dã quỳ lại bừng nở vàng tươi giữa cao nguyên mang đến cảm giác quyến rũ đến lạ thường.

Có muôn ngàn cách để kể về ba. Là chiếc lưng biến hóa thần kỳ thành ngựa cho con cưỡi nhong nhong. Là anh hùng dũng cảm giải cứu khi con mắc kẹt. Là siêu nhân giúp con hướng đến những việc làm tử tế. Nhưng với một người con, trên hết, ba là ánh nắng ấm áp chở che suốt cuộc đời này.

Quê hương là nơi mà chúng ta luôn muốn trở về khi mệt mỏi. Là nơi có vòng tay ba mẹ, của bạn bè, bà con hàng xóm yêu thương che chở. Là nơi có ngõ nhỏ heo may, cỏ dâng ngập lối, nơi có cây sung gốc đa còng lưng cõng tuổi, là bờ ao có con chuồn chuồn ớt nằm lim dim đợi nắng....

Hôm nay, khi ngồi lại với chính mình, tôi cảm thấy như vừa mở ra một cuốn sách cuộc đời, mỗi trang là một dấu ấn, mỗi chương là một câu chuyện đáng nhớ. Thời gian cứ thế trôi đi, và mỗi năm qua, tôi lại có dịp ngẫm lại những bước đi của mình. Những lần vấp ngã rồi đứng lên, những khoảnh khắc vui buồn đan xen, tất cả như một bức tranh sống động, đầy màu sắc. Tôi tự hỏi mình: mình đã trưởng thành hơn bao nhiêu?