Mất nước - Đâu chỉ có chuyện buồn

Mặc dù việc mất nước trong nhiều ngày khiến người dân khốn đốn và làm đảo lộn sinh hoạt của nhiều gia đình. Song trong nỗi vất vả đó, có người lại tìm lại được niềm vui, niềm hạnh phúc mà lâu nay bị chìm trong guồng quay của cuộc sống và công việc.

Mất nước sinh hoạt. Ai đã từng ở vào cảnh ấy mới hiểu hết chuyện vất vả, từ việc đúng giờ phải tất bật mang xô, chậu sẵn có trong nhà ra đầu ngõ để hứng từng giọt nước sạch. Hơn 10 ngày mất nước, nếp sinh hoạt của các gia đình bị đảo lộn: đi xin tắm giặt nhờ, đi mua từng bình nước về nấu ăn, còn nước nhận từ xe téc thì... chỉ để rửa rau, quả.

Có gia đình mua cả chục bình nước lavie to về dùng. Đến khi có người bảo, nước khoáng không đun nấu được, do khoáng chất trong nước khi đun sôi sẽ phân hủy thành những thứ độc hại. Họ lại chạy đi mua nước lọc bình thường, nhưng chỗ nào cũng thấy... cháy hàng. Và, thôi đành tiết kiệm nước hết mức có thể, thậm chí còn tranh thủ đến cơ quan lấy từng can nước mang về vậy.

Nhưng trong nỗi vất vả khi mất nước, có gia đình lại cảm thấy vui bởi gia đình có thời gian gắn kết mọi thành viên hơn, khi ngày nào cũng hỏi nhau mọi việc từ dùng nước tiết kiệm ra sao, hôm nay có nên tắm giặt và rửa bát không… khiến không khí trong nhà luôn tất bật hơn hẳn mọi khi.

Chưa kể tình cảm giữa những người hàng xóm cũng thêm thân thiết. Trong lúc áp lực đầu nguồn của nhà máy nước bị yếu, vậy thì mọi người cùng nhau nỗ lực: người tìm mua máy bơm, người tìm gạch, người giúp xi măng, người mang máy khoan đến lắp chiếc máy bơm đợi khi nhà máy nước bơm nước vào đường ốngn nhà cuối nguồn cũng có thể bơm nước vào bể nhà mình.

Chỉ khi đó bạn mới nhận ra một điều, hóa ra những người hàng xóm mà lâu nay tưởng là lạnh nhạt, khép kín, trong lúc khó khăn lại giúp nhau nhiều đến thế. Dù mất nước mấy hôm vất vả, nhưng chuyện mất nước lại giúp bạn nhận ra nhiều điều đáng quý mà lâu nay không thấy. Thực ra không phải mất nước chỉ có vất vả, khổ sở, mà trong nỗi khổ đó, có người lại tìm lại được niềm vui, niềm hạnh phúc mà lâu nay bị chìm khuất do guồng quay của cuộc sống và công việc./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Người ta bảo tạo hóa luôn công bằng, thiếu hụt điều này thì sẽ được bù đắp điều kia. Hàng bằng lăng ở hai bên đường mỗi ngày tôi qua lại đã minh chứng điều đó. Và cũng chẳng vì thiếu hương mà bằng lăng không làm cho hồn tôi xao xuyến. Những ngày này tôi ước có một cái máy ảnh thật xịn để có thể thu lại tất cả nét yêu kiều của bằng lăng. Mùa bằng lăng nở, tôi thường chạy xe trên những con phố rợp tím bằng lăng để nghe bao nhung nhớ ngập tràn. Và tôi nhớ anh.

Từ những cánh đồng làng, tôi lon ton lên thành phố để tìm chỗ tá túc. Nơi này đông đúc và hoa lệ, nhưng gánh nặng gạo tiền hình như đang cuốn những kẻ tứ xứ không còn thời gian để xây dựng quan hệ với ai đó xa lạ. Những căn phòng trọ luôn đóng cửa. Đôi khi, người hàng xóm đã ốm nặng vài tuần cũng chẳng ai biết tới để hỏi han. Cái bận cứ dùng dằng ôm ghì lấy vai họ. Tới nỗi họ còn chẳng kịp rảnh rỗi cho một lời quan tâm đến nhau.

Thành phố hình như không ngủ. Tiếng ồn ào từ phía chợ bắt đầu lúc hai, ba giờ sáng. Tôi nằm im trong phòng trọ lắng nghe tiếng gà gáy, những con gà chắc cũng mang từ quê lên chưa quen được với môi trường đêm lúc nào cũng rực rỡ ánh đèn.

Bỗng một sớm mai thức giấc, hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo mun khoanh tròn say sưa bên chồng sách đêm qua tôi đọc còn dang dở. Hương hoa chực chờ cánh cửa vừa hé là vội vàng len vào xâm chiếm cả căn phòng. Căn phòng tôi ngập tràn hương hoa dẻ, ngập tràn tháng tư mang chớm hạ khẽ khàng...

Làm việc thời gian tự do mang cho tôi nhiều trải nghiệm, từ việc sắp xếp thời gian cho công việc, cho gia đình và bản thân. Phải thật khéo léo nếu không rất dễ bị chìm đắm trong những bộn bề mà không có thời gian riêng cho chính mình.

Chiều mưa, hương ngọc lan bên hiên nhà cứ lặng thầm quyến rũ. Bản nhạc Trịnh văng vẳng đâu đây cùng tiếng mưa "nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa...".