Nghề truyền thống trên phố Hàng Thiếc
Chỉ cần đi ngang qua phố Hàng Thiếc, ai cũng có thể cảm được tiếng ồn đặc trưng của con phố này - một trong những con phố cổ hiếm hoi vẫn còn giữ được nghề truyền thống.
Là một con phố cổ khá chật hẹp, nên các hộ kinh doanh và gia công kim loại trên phố Hàng Thiếc thường tận dụng luôn vỉa hè trước nhà để làm nghề.
Xưa, phố Hàng Thiếc nổi tiếng với nghề đúc thiếc làm đồ gia dụng như lư hương, ấm pha trà, khay đựng… Đến giữa thế kỷ 20, do nhu cầu về đồ thiếc không còn nhiều, người thợ chuyển dần sang làm đồ sắt tây và đồ inok phục vụ đời sống hàng ngày.
Công việc của những người thợ trên phố Hàng Thiếc ngày nào cũng vậy, nhưng họ lại chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán hay muốn từ bỏ cái nghề đã được bao thế hệ trên con phố gìn giữ cho đến tận bây giờ.
Thậm chí, ngay cả với những âm thanh chát chúa đến đinh tai, nhức óc ấy, hình như còn được những cư dân nơi đây coi là thứ 'đặc sản' của con phố này.
Thường, chỉ những đồ gia dụng không thể mua được, người ta mới tìm đến con phố này để đặt cho đúng ý. Và, có lẽ cũng vì thế, những người thợ trên phố, chẳng bao giờ hết việc.
Mỗi ngày trên phố Hàng Thiếc, vô số mặt hàng gia dụng đã được sản xuất và mang đi dưới nhiều hình thức. Có thể là khách ghé mua trực tiếp, cũng có thể với những mặt hàng cồng kềnh khó chuyên chở, sẽ được những người làm nghề vận chuyển góp tay.
Bây giờ, rất nhiều cửa hàng trên phố Hàng Thiếc đã chuyển sang bán những món đồ gia dụng sản xuất bằng công nghệ tiên tiến, hiện đại, thậm chí là cả những mặt hàng được nhập khẩu.
Thế nhưng, con phố vẫn giữ nguyên những âm thanh đặc trưng của tiếng cưa, tiếng cắt, tiếng mài…
Dù khá ồn ã và náo nhiệt, nhưng những âm thanh ấy đã là một phần không thể thiếu trong nhịp sống của những người thợ làm nghề thủ công giữa lòng phố cổ Hà Nội.
Với nhiều người, việc dạy và học ngoại ngữ là một cách để nhìn cuộc sống và thế giới rộng mở hơn. Bên cạnh đó, ngoại ngữ còn giúp mỗi người hiểu chính mình, hiểu mọi người một cách sâu sắc hơn.
Bên bãi ven sông Hồng có một không gian công cộng kết hợp giữa vườn hoa và khu vui chơi mà những người lớn đã dựng lên từ bãi đất hoang lúc trước ở ven sông. 4 giờ chiều trước cổng trường Tiểu học Phúc Tân, lũ trẻ tan học ùa ra như đàn chim sẻ, từ trường chạy thẳng ra bãi đất sát mé sông ở cuối đường.
Đan Phượng, vùng quê yên bình nằm bên bờ sông Hồng, nơi nhịp sống gắn liền với những cánh đồng, vườn cây và tiếng ong bay rộn ràng mỗi sớm mai. Tháng 12 là thời điểm ong làm tổ để chuẩn bị cho mùa thu hoạch cuối năm.
Mùa đông Hà Nội, dù có cái se lạnh len lỏi qua từng góc phố nhưng vẫn không làm người ta chùn bước ra đường. Giữa tiết trời tưởng như lạnh lẽo, Hà Nội vẫn ấm áp theo cách rất riêng.
Bánh đa vừng Lương Quán, xã Việt Hùng, huyện Đông Anh, Hà Nội, là thức quà quê giản dị vẫn được người dân làm ra mỗi ngày.
Có một cách để tuổi thanh xuân và những kỷ niệm luôn còn mãi, đó chính là gửi gắm chúng qua những bức ảnh chụp chân dung.
0