Sớm thu ở Hồ Tây
Nhiều người cao tuổi vẫn ngồi dưới những tán cây trên đường Thanh Niên, vừa nhâm nhi trà đá vừa tán gẫu. Họ trò chuyện rôm rả, đôi lúc lại quay về những câu chuyện thân quen của mùa thu ở Hà Nội, về những đổi thay và những điều vẫn mãi vẹn nguyên.
Sáng sớm mùa thu ở Hồ Tây, làn gió nhẹ mang theo chút se lạnh, sương sớm bảng lảng trên mặt hồ. Ai cũng muốn được sống chậm lại đôi chút để hít thở bầu không khí tinh khiết của buổi sớm mùa thu. Một cảm giác thật an yên, giữa lòng thành phố bận rộn.
Nếu Hà Nội của ban ngày là một thành phố năng động với sự hối hả, vội vã và xô bồ thì khi màn đêm buông xuống, các con phố lại gần như được trở về với những gì vốn có, tĩnh lặng, trầm mặc và cổ kính.
Việc tạo tác cho những chiếc đồng hồ tinh xảo không chỉ là công việc, mà còn là sự kết hợp giữa nghệ thuật và sự đam mê và mỗi chiếc đồng hồ đều mang theo dấu ấn cá nhân và tâm huyết của người thợ chạm khắc.
Thời đại kinh tế phát triển, máy móc đã thay thế phần lớn sức người, nhưng vẫn có những gánh hàng rong kẽo kẹt giữa phố xá hiện đại. Có người nói vui rằng chừng nào Hà Nội còn "ngõ nhỏ, phố nhỏ" thì gánh hàng rong vẫn còn.
Trong cái nắng chiều thu, Hồ Gươm khoác lên mình lớp áo lấp lánh và diệu kì.
'Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm', đây không chỉ là cảm xúc của riêng của chàng thanh niên trong ca khúc "Thu cuối", mà còn là cảm nhận của những người yêu thành phố này.
Nghệ nhân Lê Bá Chung (Kiêu Kỵ, Gia Lâm, Hà Nội) là một trong những người vực dậy làng nghề quỳ vàng duy nhất của cả nước, khôi phục nghề sơn son dát vàng sau hơn 50 năm bị mai một.
0