Sử quân tử đêm mưa
Ký ức của tôi về loài hoa ấy chỉ là những giàn dây leo xanh rì với vô vàn bông hoa nhỏ kết lại thành chùm, lúc lỉu đưa theo từng cơn gió. Có lẽ vì mỗi lần bước ngang qua đều là khi tôi vội vã hay còn mải chuyện trò với bạn bè nên dù hoa có đẹp, hương hoa có thơm cũng không làm tôi xao xuyến. Chúng ta vẫn thường lướt ngang những điều đẹp đẽ bình dị ở đời theo cái cách không ngờ tới như thế. Trong một vài khoảnh khắc của vô tâm, ta vô tình đánh mất luôn cơ hội để bắt gặp vẻ rực rỡ của những thứ mà ta cứ đinh ninh rằng mình đã hiểu rõ lắm.
Lần đầu tiên tôi chú tâm ngắm nghía những chùm hoa sử quân tử là vào một đêm vắng sau cơn mưa dài, hương hoa từ cổng nhà hàng xóm theo gió đưa lại. Hương hoa thoang thoảng thơm, dìu dịu thanh tẩy không gian. Tôi nhận ra mùi hương ấy trong đêm, thoáng chút giật mình vì bấy lâu biết tên, nhớ mặt nhưng chưa từng lưu lại dấu hương của nó. Cũng từ dạo đó, tôi yêu hơn loài hoa mảnh khảnh mọc kín một góc tường và càng yêu hơn mùi hoa sử quân tử sau những trận mưa đêm.
Tôi không rõ liệu có như hoa quỳnh, phải về đêm loài hoa này mới càng thêm hương sắc hay không. Tôi chỉ nhớ những hôm đi đâu về muộn, trên con đường tối dẫn lối về nhà sẽ đi ngang qua những giàn sử quân tử. Bóng đêm bao trùm lên cảnh vật, những bông hoa nhỏ lấp loáng dưới ánh sáng đèn đường. Nhưng đường khuya thanh vắng, không có chỗ cho những mộng mơ che mắt. Thứ dẫn dắt tôi đến gần giàn hoa sử quân tử là mùi thơm nhè nhẹ thanh lành êm ả len lỏi vào buồng phổi, xoa dịu tôi trong cái lạnh khẽ khàng của đêm.
Sử quân tử dịu dàng, tuy rực rỡ nhưng cũng rất khiêm nhường. Từng chùm, từng chùm hoa đủ màu trắng, hồng, tím, đỏ nở bung ra như màu váy xòe của những cô gái dân tộc vùng cao xoay xoay trong tiếng khèn ngày hội, bừng lên giữa một vùng núi đồi ngát xanh. Sử quân tử lá nhỏ, hoa cũng nhỏ. Mỗi bông hoa năm cánh bé tí ti biết kết lại vào nhau thành từng cụm. Vẻ đẹp càng nhân lên, hương thơm càng thêm đậm. Đậm so với từng bông hoa lẻ đấy thôi chứ sử quân tử vốn là loài hoa từ tốn như chính cái tên của nó. Không mạnh mẽ như tùng, như bách, ba tiếng "sử quân tử" vừa bật ra đã thấy có cảm giác hiền lành, nhã nhặn. Đến cả nấc hương cũng khiến người ta thêm phần bịn rịn.
Sử quân tử còn làm tôi thoáng liên tưởng tới bóng dáng của những chàng thư sinh si tình khi đứng trước cổng chờ cô bạn cùng lớp. Một cánh thư tay giấu trong túi áo và bông hoa nhỏ cẩn thận cất sau lưng. Liệu có ai từng ngắt một chùm hoa sử quân tử để thổ lộ lòng mình với người thầm thương?
Từ lúc bắt gặp mùi hương sử quân tử trong đêm mưa vừa tạnh, tôi biết yêu thêm một loài hoa bình dị lá cành. Cũng bởi biết thương một loài hoa nhỏ, tôi thấy mình có thêm một lý do nữa để yêu cuộc đời. Dù cuộc đời có bao lần đọa đày người ta vào trong cay đắng.
Đôi khi vu vơ, tôi nghĩ về những điều giản đơn thường nhật nhưng ta phải thật tâm muốn tìm mới có thể nhìn thấy. Tôi từng bắt gặp sử quân tử bao lần nhưng phải đến khi đắm chìm vào mùi hương của nó mới mang lòng cảm mến một loài hoa bé nhỏ. Trong cuộc đời dài rộng đương đi dần về phương ngắn ngủi, tôi biết mình nên có những khoảnh khắc sống chậm lại nhiều hơn để được lắng mình vào bao bình yên dung dị của những ngày rất đỗi bình thường.
Hòa Lương
Sáng 22/12, sương mù vẫn bao phủ khắp các con phố của Thủ đô cùng bầu trời nhiều mây, tạo nên một khung cảnh huyền bí và thơ mộng. Nhiệt độ dao động từ 12 đến 19 độ.
Giá gạo Việt Nam và gạo Ấn Độ giảm trên thị trường châu Á trong tuần qua; Hà Nội: Xử lý nghiêm cán bộ đảng viên vi phạm pháp luật về giao thông; Căng thẳng tại Trung Đông: Israel bị cáo buộc tấn công bệnh viện ở Bắc Gaza; Lật phà ở Congo, khoảng 140 người thiệt mạng và mất tích;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin ngày hôm nay.
Bảo tàng ở mỗi quốc gia không chỉ giúp lưu giữ những giá trị văn hóa lâu đời của dân tộc, nét tinh túy của nhân loại, mà còn tạo ra những giá trị vật chất cho nền kinh tế. Đồng thời, Bảo tàng còn có giá trị giáo dục lịch sử dân tộc, truyền thống, thẩm mỹ, nuôi dưỡng tâm hồn, phát triển trí tuệ. Vì vậy cần có những cách để mọi người khi đến Hà Nội là nghĩ cần phải đi bảo tàng.
Từ những phiến đá thô sơ cho đến những công trình vững chãi, không chỉ là câu chuyện về một vật liệu thiên nhiên mà còn là hành trình tìm lại những ký ức, những dấu ấn của quá khứ còn vương vấn trên từng viên đá lỗ chỗ, từng ngôi nhà mang dấu tích của thời gian. Đó là đá ong, lặng thầm gắn bó với con người Hà Nội suốt hàng trăm năm qua.
Khi bước sang tuổi già, người cao tuổi không thể lao động và mọi khoản chi tiêu đều phụ thuộc vào lương hưu.
Nem lụi hay còn gọi là nem nướng, là một đặc sản quen thuộc của ẩm thực Việt. Thế nhưng nhà máy sản xuất nem nướng lớn nhất thế giới lại được đặt ở Udon Thani – một tỉnh phía Đông Bắc Thái Lan có đông người Việt Nam sinh sống, do một doanh nhân gốc Việt làm chủ.
0