Tắc đường

Tắc đường có lẽ không phải là 'đặc sản' của riêng thành phố nào. Thường người ta hay đổ tại cho hạ tầng kém là nguyên nhân gây tắc đường, nhưng thực chất nếu người tham gia giao thông đi đúng phần làn đường, không chen lấn, nhoai sang làn bên kia, mọi người nhường nhau đi một chút thì phố phường lại trở nên thông thoáng.
Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration -:-
Loaded: 0%
Stream Type LIVE
Remaining Time -:-
1x

Người ta hay đổ tại cho hạ tầng kém là nguyên nhân gây tắc đường, nhưng đó không phải nguyên nhân chính. Bởi nếu người tham gia giao thông đi đúng phần đường của mình, đường sẽ không bao giờ tắc. Còn nếu một vài người tiên phong dành đường, sẽ làm những người phía sau ứ lại. Chỉ cần có thế, vài phút sau là dòng người đã đổ tới ngày một đông và những người đến sau lập tức nhoai ra phần đường dành cho người đi ngược chiều. Người nọ nhoai ra, chen lên hơn người kia một chút, nhoai một lúc thì kín hết cả con đường và con đường phút chốc thành “chiến tuyến”.

Ảnh minh họa

Không mấy người nghĩ tới chuyện nếu mình chiếm đường của làn bên kia thì mình cũng không thể đi được. Thế nên dù có đứng đó nhìn nhau thì không mấy người nghĩ tới chuyện dẹp vào để nhường lối cho làn bên kia tiến lên, mà cứ hăng hái và hậm hực tiến lên, dù là tiến từng cm một. Không chỉ khi đi đường rất nhiều người trong chúng ta mới thể hiện tinh thần quyết chiến quyết thắng, nên mình nghĩ chuyện tắc đường sẽ không bao giờ giải quyết được nếu chỉ chăm chăm lo mở rộng đường. Cảnh sát giao thông dù có cố đến mấy thì cũng không thể căng mình ra lo mọi ngõ ngách với hàng triệu người lao ầm ầm trên đường.

Và từ kinh nghiệm cá nhân, Hường cho rằng cái thói không muốn thua ai mới là nguyên nhân chính làm nên sự hỗn loạn. Hơn thua toàn những thứ nhỏ nhen nhưng tinh thần thì rất máu lửa. Mà hình như cũng chỉ máu lửa trong những thứ rất nhỏ. Ngay như việc xây nhà, dù là nhà phố có chỉ giới hẳn hoi thì ai xây sau cũng phải cố nhoi ra hơn nhà bên cạnh, có thế thì tài lộc nó mới vào nhà mình, không lại vào nhà hàng xóm.

Không biết bạn cảm thấy thế nào, nhưng mỗi lúc nhích từng chút một trong dòng người đen đặc giữa tiếng ồn ào của xe máy, giữa một bầu không khí dày đặc khói xe thật sự rất mệt mỏi. Những lúc như thế, mỗi chúng ta có lẽ chỉ muốn nhanh chóng được trở về chốn bình yên của riêng mình. Để tìm lại cảm giác nhẹ nhàng, thư thái sau những mệt mỏi của tắc đường và áp lực công việc./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
User
Ý KIẾN

Khi lớn hơn, có người mới hiểu vì sao mình lại yêu thương Hà Nội, và khi rời xa lại nhớ nhung mảnh đất này đến thế. Cô đã luôn khát khao tìm hiểu về nơi chôn rau cắt rốn của mẹ.

Mùa đông, trời đất mang một vẻ tĩnh lặng đầy giá rét, như một bức tranh đơn sắc phủ kín màu xám lạnh. Gió rít qua từng khe cửa, chạm khẽ lên da thịt, để lại cảm giác buốt giá, nhưng cũng đủ sức gợi lên những nỗi nhớ dịu dàng, sâu kín trong lòng. Mùa đông không chỉ mang theo cái lạnh, mà còn khơi dậy bao ký ức ngọt ngào về mùa xuân – những mùa xuân của tuổi thơ, của yêu thương, và cả những mùa xuân không thể níu giữ.

Mỗi lần từ Hà Nội vào lại Vũng Tàu, trong chiếc vali của một đứa con luôn có những hộp nem rán được mẹ làm sẵn và để đông lạnh từ đêm trước chuyến bay. Làm nem không khó nhưng mất thời gian bởi nhiều nguyên liệu lắt nhắt. Thương con gái ở xa không có nội ngoại hỗ trợ, lần nào mẹ cũng lục cục từ sáng sớm chuẩn bị vài món yêu thích cho cô mang về miền Nam.

Ánh nắng cuối ngày còn chưa kịp tắt, mặt trời đỏ nhạt từ từ khuất dần ở bên kia chân trời. Thời gian vốn dĩ luôn trôi đi theo từng nhịp đồng hồ quay mà con người chúng ta không có cách nào can thiệp vào tốc độ nhanh hay chậm của nó. Có người cứ mải mê rượt đuổi theo dòng thời gian, cứ thế vội vàng sống.

Có vạt nắng lung linh lách mình qua kẽ lá rồi nằm biếng nhác trước hiên nhà. Chỉ cần thế thôi, đông tuy chưa đủ ấm nồng nhưng cũng đã vơi bớt phần nào buốt giá. Niềm vui trong cuộc đời lắm khi đến từ những điều giản dị như vậy - từ một ngày đông có nắng.

Mấy hôm nay, gió đã rít từng cơn, mưa rây rây, nhiệt độ giảm đáng kể. Đã ba năm nay, có một người con luôn cảm thấy đông về trời lạnh hơn, có nhiều khi buốt giá. Phải chăng người con ấy đã có tuổi hay vì một lý do nào đó khác? Và những khi ấy, cô thường sưởi ấm mình bằng những mùa đông của ngày cũ, mùa đông trong tâm tưởng.