Tắc đường

Tắc đường có lẽ không phải là 'đặc sản' của riêng thành phố nào. Thường người ta hay đổ tại cho hạ tầng kém là nguyên nhân gây tắc đường, nhưng thực chất nếu người tham gia giao thông đi đúng phần làn đường, không chen lấn, nhoai sang làn bên kia, mọi người nhường nhau đi một chút thì phố phường lại trở nên thông thoáng.

Người ta hay đổ tại cho hạ tầng kém là nguyên nhân gây tắc đường, nhưng đó không phải nguyên nhân chính. Bởi nếu người tham gia giao thông đi đúng phần đường của mình, đường sẽ không bao giờ tắc. Còn nếu một vài người tiên phong dành đường, sẽ làm những người phía sau ứ lại. Chỉ cần có thế, vài phút sau là dòng người đã đổ tới ngày một đông và những người đến sau lập tức nhoai ra phần đường dành cho người đi ngược chiều. Người nọ nhoai ra, chen lên hơn người kia một chút, nhoai một lúc thì kín hết cả con đường và con đường phút chốc thành “chiến tuyến”.

Ảnh minh họa

Không mấy người nghĩ tới chuyện nếu mình chiếm đường của làn bên kia thì mình cũng không thể đi được. Thế nên dù có đứng đó nhìn nhau thì không mấy người nghĩ tới chuyện dẹp vào để nhường lối cho làn bên kia tiến lên, mà cứ hăng hái và hậm hực tiến lên, dù là tiến từng cm một. Không chỉ khi đi đường rất nhiều người trong chúng ta mới thể hiện tinh thần quyết chiến quyết thắng, nên mình nghĩ chuyện tắc đường sẽ không bao giờ giải quyết được nếu chỉ chăm chăm lo mở rộng đường. Cảnh sát giao thông dù có cố đến mấy thì cũng không thể căng mình ra lo mọi ngõ ngách với hàng triệu người lao ầm ầm trên đường.

Và từ kinh nghiệm cá nhân, Hường cho rằng cái thói không muốn thua ai mới là nguyên nhân chính làm nên sự hỗn loạn. Hơn thua toàn những thứ nhỏ nhen nhưng tinh thần thì rất máu lửa. Mà hình như cũng chỉ máu lửa trong những thứ rất nhỏ. Ngay như việc xây nhà, dù là nhà phố có chỉ giới hẳn hoi thì ai xây sau cũng phải cố nhoi ra hơn nhà bên cạnh, có thế thì tài lộc nó mới vào nhà mình, không lại vào nhà hàng xóm.

Không biết bạn cảm thấy thế nào, nhưng mỗi lúc nhích từng chút một trong dòng người đen đặc giữa tiếng ồn ào của xe máy, giữa một bầu không khí dày đặc khói xe thật sự rất mệt mỏi. Những lúc như thế, mỗi chúng ta có lẽ chỉ muốn nhanh chóng được trở về chốn bình yên của riêng mình. Để tìm lại cảm giác nhẹ nhàng, thư thái sau những mệt mỏi của tắc đường và áp lực công việc./.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

user image
user image
User
Ý KIẾN

Đâu đó có những góc nhỏ mơ hồ thời gian, lâu lâu lại rộn lên câu chuyện cũ. Có thể là xa xôi với những người vội bước qua không kịp để ý. Nhưng vẫn là đau đáu trong những ai còn nặng lòng trước nhịp đổi thay phố phường.

Yêu một người là phải chấp nhận rất nhiều thứ từ con người ấy. Để có được hạnh phúc dài lâu, thay vì cố gắng thay đổi con người của nhau, có lẽ chúng ta cần phải thấu hiểu, thông cảm và bao dung lẫn nhau.

Cả ngàn năm người dân nước Việt lắng nghe tiếng gà trong đêm để biết nhịp thời gian, chia tiếng gà trong đêm thành những canh gà, để rồi dựa vào đó giữ thói quen thức sớm dậy khuya, bán buôn, đồng áng... Và ngay cả những mối tình thấm đẫm nước mắt, đẫm màu lãng mạn, cũng lấy canh gà làm thời khắc hò hẹn cùng nhau.

Thời gian trong một ngày của chúng ta chủ yếu là ở nơi làm việc, nên chắc bạn cũng như tôi, luôn mong muốn mình được làm việc trong một môi trường chuyên nghiệp, văn minh và lịch sự. Nhưng có đôi lúc, bạn lại phải đối mặt với những điều không mong muốn.

36 phố phường Hà Nội, có ai ngồi đếm phố rồi bâng khuâng thế cuộc đổi dời trong cả ngàn năm Thăng Long – Đông Đô – Hà Nội. Có ai ngồi nhớ phố rồi băn khoăn liệu thế hệ mới đầu xanh tóc đỏ hôm nay mấy ai nghe, hiểu để nhớ thương và biết lịch sử phố phường mình. Có ai tự dưng khựng lại giữa những phố Hàng nhà cao cửa bóng, ngậm ngùi không biết mình đang lưu lạc nơi nào.