Thương nhớ tháng Chạp
Ở miền Trung, tháng Chạp không chỉ đơn thuần là một khoảng thời gian trong năm mà còn là thời điểm mà đất trời, lòng người đều hòa quyện trong sự háo hức và luyến tiếc. Tháng này, trời se lạnh hơn, gió thổi mạnh hơn và dường như cả không gian đều mang theo hương vị đặc biệt của mùa cuối năm. Những con đường làng quen thuộc, những hàng cây khẳng khiu trước ngõ, tất cả đều nhuốm màu thời gian, gợi nhắc về những ngày tháng cũ.
Hình ảnh tháng Chạp trong lòng tôi luôn gắn liền với cái rét cắt da của miền Trung. Ngày còn bé, tôi vẫn thường ngồi bên bếp lửa cùng mẹ, nhìn khói lam bốc lên từ nồi cháo đậu đỏ nghi ngút. Mẹ kể cho tôi nghe về những ngày tháng Chạp xưa, khi cuộc sống còn khó khăn, mọi người phải chắt chiu từng đồng để sắm sửa cho ngày Tết. Nhưng dù vất vả đến đâu, trong mắt mẹ, tháng Chạp vẫn luôn là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất, bởi nó mang đến hy vọng và niềm tin về một năm mới tươi sáng hơn.
Tháng Chạp cũng là lúc mọi người bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, sắm sửa cho Tết. Ở quê tôi, việc dọn dẹp không chỉ là lau chùi, quét tước, mà còn là sự chuẩn bị tinh thần cho một năm mới an khang. Mẹ thường bảo, dọn dẹp nhà cửa là cách để tiễn đưa những điều không may mắn của năm cũ và đón chào những niềm vui mới. Nhà tôi nằm giữa cánh đồng rộng lớn, nhìn ra bờ sông, mỗi năm cứ đến tháng Chạp là mẹ lại bắt tay vào việc lau chùi từng ngóc ngách trong nhà. Mùi thơm của lá chuối, lá dong phơi khô khắp sân vườn, hòa quyện với hương trầm nhẹ nhàng, tạo nên một không gian yên bình và ấm cúng.

Tháng Chạp còn là thời điểm mà lòng người dường như lắng lại, để suy ngẫm về những gì đã qua trong năm. Mỗi khi đứng trước thềm năm mới, ai cũng tự hỏi mình đã làm được những gì, còn gì nuối tiếc hay chưa trọn vẹn. Đó cũng là lý do mà tháng Chạp không chỉ là tháng của sự chuẩn bị cho Tết mà còn là tháng của sự kết thúc và khởi đầu. Kết thúc một hành trình, khép lại những điều cũ kỹ để mở ra những hy vọng mới, những ước mơ chưa thực hiện.
Những buổi sáng tháng Chạp, trời se lạnh, tôi cùng mẹ đi chợ mua đồ chuẩn bị cho Tết. Chợ quê tháng Chạp không quá đông đúc như chợ Tết, nhưng lại có một không khí đặc biệt. Tiếng nói cười râm ran, những gánh hàng rong chậm rãi đi qua và mùi hương đặc trưng của những món ăn ngày cuối năm như bánh tét, dưa món, mứt gừng. Tôi nhớ mỗi lần cùng mẹ đi chợ, mẹ thường dừng lại thật lâu ở những sạp hàng bán hoa quả, những bó hoa tươi thắm được mang từ đồng về, điểm tô cho những ngày tháng Chạp thêm rực rỡ. Màu sắc của hoa đào, hoa mai, hoa cúc khiến tôi cảm thấy lòng mình ấm áp và phấn khởi hơn bao giờ hết.
Tháng Chạp cũng là tháng của những kỷ niệm gia đình. Tôi nhớ những đêm cuối năm, cả nhà quây quần bên nhau, cha ngồi cẩn thận gói bánh tét, mẹ thì lúi húi trong bếp nấu nướng, chuẩn bị mâm cỗ Tất niên. Trong căn bếp nhỏ, tiếng nói cười râm ran, tiếng củi cháy tí tách và mùi thơm của nồi bánh tét đang sôi khiến không gian trở nên ấm cúng lạ kỳ. Mỗi năm, khoảnh khắc này luôn là thời điểm tôi cảm nhận rõ ràng nhất về ý nghĩa của sự đoàn tụ, của gia đình.
Những ngày tháng Chạp, lòng người thường nhẹ nhàng hơn, dễ tha thứ hơn, và cũng dễ cảm thông hơn. Người ta nói rằng, tháng cuối năm là thời điểm để nhìn lại những gì đã qua, để biết trân trọng những điều quý giá và để buông bỏ những gì không còn quan trọng. Mỗi khi tháng Chạp đến, tôi lại thấy lòng mình dịu lại, những muộn phiền, lo âu của cuộc sống thường nhật dường như tan biến trong không khí se lạnh của những ngày cuối năm. Thay vào đó là những mong chờ về một năm mới tràn đầy niềm vui và hy vọng.
Tháng Chạp cũng là tháng của những lời chúc tốt lành. Những người đi xa trở về, mang theo những câu chuyện mới, những lời chúc an khang thịnh vượng. Người ở lại đón chờ, mong ngóng những ngày Tết sum vầy, hạnh phúc bên gia đình. Trong những ngày này, tôi lại thấy rõ sự gắn kết giữa mọi người, từ hàng xóm đến họ hàng, ai nấy đều chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cùng nhau hướng đến một tương lai tươi sáng hơn.
Thương nhớ tháng Chạp không chỉ bởi nó là tháng của sự kết thúc, mà còn bởi nó mang đến cho ta cơ hội để bắt đầu lại. Những buổi chiều cuối năm, khi ánh hoàng hôn buông xuống trên cánh đồng lúa, lòng tôi lại trào dâng nỗi nhớ quê hương, nhớ những ngày thơ bé bên gia đình, bên mẹ cha. Tháng Chạp, đối với tôi, là khoảng thời gian để hồi tưởng và biết ơn những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống.
Tháng Chạp, với những cơn gió se lạnh, với hương thơm của bánh trái, của cỏ cây và những kỷ niệm gia đình, luôn là nguồn cảm hứng vô tận trong trái tim tôi. Những ký ức ấy sẽ mãi là hành trang quý giá trên con đường đời, nơi tôi tìm về mỗi khi cần một chốn bình yên để trú ngụ giữa dòng đời xô bồ.
Và thế là, tháng Chạp, lòng tôi lại rạo rực trong nỗi nhớ thương khó tả, chờ đợi những ngày Tết đong đầy yêu thương.
Nhật Thành


Hà Nội ba mươi sáu phố phường. Nói là lớn thì đi một ngày có khi đã nhẵn những địa điểm nổi bật, mà nói bé thì vỏn vẹn gần ba mươi năm ký ức thôi mà có người lần hoài chưa hết…
Trong thơ Xuân Diệu có câu: “Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần”, có lẽ ông cũng thầm ngụ ý rằng, tháng Giêng đẹp như một nàng thiếu nữ. Có người yêu tháng Giêng qua những nhành lộc biếc, khi nắng ấm trở về óng ánh búp non tơ.
Trong cái rét lạnh giá của mùa đông còn vương vấn lại, ta gặp những hạt mưa bé nhỏ gieo vào lòng mùa xuân mà thổn thức, bâng khuâng. Người ta gọi đó là mưa phùn hay lấy mùa mà đặt tên cho nó là mưa xuân.
Tháng Chạp - cái tên dường như gói gọn cả một miền thương nhớ. Đối với người Việt Nam, đặc biệt là những người sinh ra ở miền Trung đầy nắng gió, tháng Chạp mang theo biết bao ký ức, kỷ niệm và những cảm xúc khó tả.
Phải chăng từ truyện ngắn nổi tiếng “Mùa hoa cải bên sông” của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều được viết cách đây gần 30 năm, sau đó được dựng thành phim truyền hình “Lời nguyền của dòng sông” do Khải Hưng làm đạo diễn mà từ đó mùa hoa cải ven sông Hồng đã như một mùa hẹn hò, mùa tình yêu, mùa của thương nhớ phố Hà Nội.
Ký ức tuổi thơ thường là những mảnh ghép giản dị nhưng đầy ắp cảm xúc, những hương vị quen thuộc mà mỗi lần nhớ lại, lòng người lại bâng khuâng khó tả. Trong vô vàn những kỷ niệm ấy, có một thứ không thể không nhắc đến, đó chính là ang mỡ lợn - món ăn mà dù qua bao nhiêu năm tháng, vẫn mãi đọng lại trong tâm hồn mỗi người.
0