Tình bạn thời niên thiếu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Những năm tháng cắp sách đến trường, cậu bé Nguyễn Phú Trọng luôn là tấm gương sáng trong học tập. Cậu học giỏi, hòa đồng và nhiệt tình giúp đỡ bạn bè. Trong những buổi học nhóm dưới tán bàng xanh mát, cậu cùng bạn bè đã trải qua biết bao kỷ niệm của tuổi học trò.
Trong ký ức của ông Vương Khắc Côn, ở làng Lại Đà, xã Đông Hội, Đông Anh, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng kém các bạn trong nhóm vài tuổi, nhưng lại học giỏi nhất, đi thi lúc nào điểm cũng cao nhất.
Cuộc sống ngày ấy rất thiếu thốn, bữa cơm chỉ có rau muống luộc chấm tương. Mà gạo, tương là những thứ mang đi từ nhà. Mỗi khi đi học về, các cô cậu học trò lại phân công nhau người đi chợ mua rau, người ở nhà vo gạo thổi cơm.
Thời đó nghèo, món ăn yêu thích nhất của nhóm bạn là cà chua bi. Đơn giản là bởi món này có thể ăn sống và được vặt sau mỗi lần bơi sông vớt củi. Cơm trộn sắn khoai, chăn trâu nhổ mạ, nhưng tất cả đều động viên nhau phải học, không được nhụt chí vì đất nước còn nghèo.
"Bọn tôi đi học từ đây sang Nguyễn Gia Thiều xa 7,8 cây số. Anh em có cái gì thì cũng chia sẻ, có củ khoai chia đôi. Thực ra là toàn đi chân đất với nhau. Ngày xưa thì có hay có cái kẹo vừng thỉnh thoảng cứ cho nhau. Nhà tôi làm kẹo, nhà tôi gói cho cả anh Trọng, cho cả mấy ông, cứ gói vào trong cái giấy đem đi, có đói cho mỗi anh một cái", ông Côn kể.
Là người bạn học cùng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ cấp 1, cấp 2 đến cấp 3, ông Ngô Bá Dục, sinh sống tại thôn Lại Đà, vẫn nhớ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trong tâm trí ông là người rất thông minh, cẩn thận, học rất giỏi môn Văn, có nét chữ đẹp. Còn ông Dục lại thiên về các môn tự nhiên như Lý, Hóa.
Lớn lên cùng nhau, học cùng những năm tháng cấp 3 ở trường Nguyễn Gia Thiều, lại hợp tính cách nên ông Dục, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và một người bạn nữa đã thuê trọ trong nhà dân bên kia sông Hồng để thuận tiện cho việc học tập.
"Cái thân thiết của chúng tôi là anh em cùng trọ, học với nhau những năm cấp hai và cả những năm cấp ba. Hồi đó nghèo lắm, ăn cơm rau là chính, tối ngủ thì chung màn, chung chăn chứ không được đầy đủ đâu. Trong số anh em tôi đi học thì chú ấy là ít tuổi nhất, bé nhất, chăm chỉ làm việc, cần cù làm việc", ông Dục bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm xưa.
Ông Dục nhớ thời điểm đó nghèo khó, mỗi tháng gia đình chỉ cho 15kg gạo, còn tiền tiêu thì phải tự lo liệu. Nhớ nhất là những hôm cùng bơi ra bãi sông Hồng, vớt củi rều về phơi khô lên rồi đun nấu.
Có những hôm học buổi chiều xong, nhóm bạn lại vào Khu công nghiệp Đức Giang (quận Long Biên ngày nay) để dạy bổ túc cho công nhân, kiếm tiền mua sách vở học tập. Ngày nghỉ hè cũng không về nhà mà thường ở lại, vào công trường xin làm công nhân, kiếm tiền chuẩn bị cho năm học mới.
Nhắc về những kỷ niệm, ông Ngô Bá Dục không giấu nổi niềm thương nhớ: "Năm 1969 tôi tổ chức lễ thành hôn, từ Vinh về thì cấp tập, nhanh chóng cưới vợ xong rồi lại đi. Thế nhưng mà ở đây chú lần mò kiếm được cho tôi một bánh pháo và duy nhất cái năm đó là chỉ có đám cưới của tôi là có pháo. Năm 2000, bà mẹ tôi mất, chập tối chú về viếng, chú đến đây khiến cho mọi người ngạc nhiên, rất đơn giản như mọi người thôi".
Trong ký ức của bà Ngô Thanh Sử, người dân Lại Đà, Tổng Bí thư có vóc dáng nhỏ nhắn, hiền lành, lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ nhưng lại ít nói. Bà là em út của nhóm, nên ông luôn hỏi han xem bà đã hiểu bài chưa, bài toán đã giải ra đáp án chưa.
"Anh nhiều khi cứ hỏi tôi thế mày học như thế nào, thì tôi cũng nói ra như thế, anh lại phải hướng dẫn thế này, thế này, phải như thế này. Khi mà lớn rồi, anh đi làm rồi thì thường thường là hai anh em về hay gặp nhau ở bến đò, có khi đi cùng đò thì anh lại hay hỏi thăm tình hình", bà Sử chia sẻ.
Thời gian trôi qua, dù cương vị khác nhau, dù không nhiều thời gian gặp gỡ, hàn huyên chuyện cũ nhưng trong lòng những người bạn đồng môn vẫn là biết bao tình cảm.
“Giờ anh giữ trách nhiệm cao
Nhớ hồi hai đứa ngày nào học sinh
Anh thì ít nói hiền lành
Còn tôi sắp sói rành tranh hơn nhiều
Chúng ta cùng cảnh nhà nghèo
Cùng nhau học Nguyễn Gia Thiều Gia Lâm
Sống thời bao cấp khó khăn
Cháo cơm trộn củ áo quần vải nâu.
Còn anh tài đức vẹn toàn
Bao năm rèn luyện ngày càng lên cao
Họ hàng làng xóm tự hào
Dân yêu Đảng trọng tin vào nơi anh
Với lòng nhất trí trung thành
Mở ra một cuộc đấu tranh tuyệt vời
Đấu tranh động đến nhiều người
Diệt trừ tham nhũng cho đời sạch trong
Biết rằng gian khó vô cùng
Nhân dân tin tưởng thành công có ngày”
13h 38 phút ngày 19/7/2024, một trái tim lớn đã ngừng đập. Kỷ niệm còn lại là những tấm hình đen trắng một thuở thiếu thời cùng nhau cắp sách tới trường, thời thanh niên nhiệt huyết và sôi nổi. Những ký ức chỉ mới như ngày hôm qua trong tâm trí những người bạn thời niên thiếu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Với múa rối nước, người nghệ sĩ phải hoạt động nghệ thuật trong môi trường đặc biệt, có yêu cầu khắt khe hơn so với những hình thức biểu diễn nghệ thuật khác. Để theo đuổi được bộ môn nghệ thuật này, NSƯT Bạch Quốc Khanh - Nhà hát Múa rối nước Thăng Long, không chỉ có hành trình dài học hỏi, trau dồi kiến thức mà còn là cả sự khổ luyện, cùng một tình yêu cháy bỏng với văn hóa truyền thống.
Xuất phát từ tình yêu với những họa tiết cổ truyền và ký ức về những chiếc áo bông thời thơ ấu, nhà thiết kế Trịnh Bích Thuỷ đã đem câu chuyện của mình vào các thiết kế áo bông mang âm hưởng đương đại.
Sáng 11/12, Sở Văn hoá - Thể thao Hà Nội, Ban Tuyên giáo Thành ủy, Cục Văn hóa cơ sở, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch phối hợp tổ chức buổi tọa đàm “Triển khai các giải pháp thực hiện tuyên truyền về hệ giá trị văn hóa, hệ giá trị gia đình và xây dựng tiêu chí người Hà Nội thanh lịch, văn minh”.
Sinh ra và lớn lên ở làng rối nước truyền thống hơn 300 năm - làng Đào Thục (xã Thụy Lâm, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, đắm chìm trong không gian nghệ thuật này khiến nghệ nhân Nguyễn Văn Phi có duyên với những con rối. Hiện ông là người chế tác rối nước thủ công duy nhất của phường múa rối nước này.
Gìn giữ các loại hình nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương, dân ca kịch... trong đời sống đương đại là trăn trở chung của những người làm nghề. Đáng mừng là giờ đây, các loại hình nghệ thuật truyền thống đã có lớp nghệ sĩ mới tài năng, kiên định với sứ mệnh gìn giữ tinh hoa dân tộc, trong đó có NSƯT Lộc Huyền, Trưởng đoàn nghệ thuật thể nghiệm - Nhà hát Tuồng Việt Nam.
Là một trong những nhà thiết kế theo đuổi con đường nhung, lụa thêu tay, nhà thiết kế Nguyễn Thơ Thơ đã dành nhiều tâm huyết để đưa chất liệu nhung, lụa Việt Nam lên một nấc thang mới. Hành trình ghi dấu phong cách riêng của mình trong làng thời trang Việt của cô gái trẻ là cả một sự nỗ lực để hồi sinh, đưa những sản phẩm nhung lụa thêu tay truyền thống đến gần với đời sống đương đại.
0