Trái tim Hà Nội

Tôi cứ ngẫm nghĩ, vì sao hai tiếng Hồ Gươm và không gian của truyền thuyết về vị Hoàng Đế trả lại gươm thần khi đất nước sạch làu bóng giặc lại có sức hút lớn lao, linh thiêng và máu thịt đến vậy?

Khi có niềm vui lớn người ta hội về đây, tay trong tay, người nối người, tung hoa, vẫy cờ… Những đêm giao thừa, những dịp Quốc khánh, những kỳ lễ hội thành trung tâm tụ hội và thăng hoa của mọi lớp người. Khi đất nước gặp nguy nan trắc trở, người ta tụ về đây, ngẫm nghĩ, suy tư, kết bầu nhiệt huyết, góp nguồn năng lượng để cùng hóa giải.

Người dân từ ba miền, kiều bào từ năm châu bốn biển trở về Hà Nội, không thể không một lần đắm mình trong không gian Hồ Gươm, chạm vào chiều sâu mỗi hàng cây, từng công trình kiến trúc được trở về với những ký ức và làm giàu thêm ký ức. Những người bạn lớn, các vị nguyên thủ các quốc gia trên thế giới đến với Việt Nam, đến với Hà Nội có mấy ai không đặt chân đến nơi đây, để hiểu thêm chiều sâu về khát vọng an lành, để truyền đi thông điệp bạn bè.

Bao nhiêu những giá trị quý giá, đẹp đẽ và thiêng liêng của Hà Nội đã được tạo hóa và con người sắp đặt, hiển hiện hài hòa ở không gian này. Hồ Gươm không chỉ là một thắng cảnh, hơn thế là một biểu tượng. Hồ Hoàn Kiếm - hồ trả gươm bao trăm năm thành biểu tượng khát vọng hòa bình của người Hà Nội và của cả dân tộc. Đó cũng là khát vọng cháy bỏng của nhân loại tiến bộ.

Một Thủ đô qua những tháng năm thăng trầm, qua mỗi đận binh lửa, hứng khởi trong tháng năm hòa bình, đang ngày càng sáng tươi, đổi mới, hội nhập cùng muôn phương. Bởi vậy mà về một góc phóng chiếu nào đó thì đến với Hồ Gươm như đã được nhận vào mình không khí, dáng nét Hà Nội. Quanh với Hồ Gươm, thắng cảnh duyên dáng giữa phố phường tấp nập như là được hòa cùng nét thư thái, lịch lãm những bao thế hệ người Hà Thành. Hồ Gươm là biểu tượng như trái tim của Thủ đô. Chạm vào đây để được nghe tiếng thầm thì và rì rầm của quá khứ, từ hàng hàng di tích và lớp lớp trầm tích, để thêm sáng trong, hồn hậu. Hồ Gươm như đón, như mở cho mọi người khi hướng những ý tưởng và khơi gợi hành vi tốt đẹp lan tỏa với cộng đồng. Hãy yêu và ứng xử với không gian linh thiêng này đúng cách, như tâm thức và tâm thế người Hà Nội: nhân ái, lịch lãm và tinh tế.

Thu Hường

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
Từ khóa:
user image
user image
User
Ý KIẾN

Trong ký ức của một người xa Thủ đô, Hà Nội là những hàng cây xanh mát hai bên đường, những sạp báo, những bác xích lô ngồi đợi khách. Và nỗi nhớ Hà Nội đọng lại trong một ly trà ấm nóng, phảng phất khói bay trong một chiều hoàng hôn.

Đối với những người xa Hà Nội, hương hoa sữa của mùa thu là mùi hương của tình yêu, là ký ức yêu dấu mà họ sẽ mang theo suốt cuộc đời. Người đi xa nhớ da diết mùa thu Hà Nội, bởi mùa thu gọi họ sống chậm lại để yêu thương.

Có những bức ảnh lưu lại một khoảnh khắc khiến bạn bỗng thấy phố thật gần, thật thân thiết.

Cả ngàn năm người dân nước Việt lắng nghe tiếng gà trong đêm để biết nhịp thời gian, chia tiếng gà trong đêm thành những canh gà, để rồi dựa vào đó giữ thói quen thức sớm dậy khuya, bán buôn, đồng áng. Và ngay cả những mối tình thấm đẫm nước mắt, đẫm màu lãng mạn, cũng lấy canh gà làm thời khắc hò hẹn cùng nhau.

Gần 20 tên phố Hàng của Thăng Long - Hà Nội những trăm năm xưa đã biến mất trong biến thiên thời cuộc.

Đâu đó có những góc nhỏ mơ hồ thời gian, lâu lâu lại rộn lên câu chuyện cũ. Có thể là xa xôi với những người vội bước qua không kịp để ý. Nhưng vẫn là đau đáu trong những ai còn nặng lòng trước nhịp đổi thay phố phường.