Truyện ngắn ‘Đào chèo’ (phần 2) - Nguyễn Thế Phương

Trong phần một của truyện ngắn ‘Đào Chèo’ đã kể về cuộc đời và số phận của đại úy Thanh – người con được sinh ra từ bao nỗi khổ đau của người mẹ là đào chèo nổi tiếng, nhưng cuộc đời bị vùi dập bởi tàn dư của chế độ phong kiến. Tình yêu và niềm say mê với nghệ thuật chèo của người phụ nữ bất hạnh ấy đã truyền sang ông Thanh. Và cuộc đời của ông đã thay đổi như thế nào khi đi theo cách mạng và trở thành người lính?
Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Quán phở của gia đình Thành Lai đã nhiều lần bị chính quyền để ý, muốn trưng dụng để xây dựng cửa hàng cho hợp tác xã. Biết tin, vợ gã thẫn thờ, không ăn, không ngủ được nhưng hắn thì ngược lại. Hắn hiểu diễn biến thời cuộc sẽ đi đâu về đâu.

Cái chết tức tưởi của con chim họa mi đã trở thành thảm họa cho gia đình nhà chuột. Sau khi biết được chú chim quý đã chết, Thành Lai tức tốc tìm mọi cách để tiêu hủy bằng được lũ chuột đang lộng hành. Cách hành xử của Thành Lai khi bắt được thủ phạm đã khiến bao người ngỡ ngàng.

Cuộc đời của nhân vật Đỗ Chiến được ví như thần thoại. Vốn là người láu cá, khôn ngoan nên từ ngày biết đến cái tên Thành Lai, Đỗ Chiến đã tìm mọi cách để đọc hồ sơ của gã. Từ đó, hắn sinh ra đố kị với quá khứ và coi Thành Lai là một cái gai trong mắt.

Ở tuổi 48, Thành Lai không chỉ thấu hiểu chân lý của tạo hóa mà còn tính được mệnh trời để gắng làm người một cách đúng nghĩa. Nhưng trời không chiều lòng người. Kể từ khi thất thế, gã co mình, xù lông như một con nhím gặp nạn. Và trong cuộc đời đen bạc, gã chọn sự im lặng để đánh cược với số phận.

Tiểu thuyết 'Mặt nạ' đã tái hiện một cuộc chiến thầm lặng, không tiếng súng nhưng đầy hiểm nguy của lực lượng công an nhân dân. Cuốn tiểu thuyến còn là một bộ hồ sơ đặc biệt về một người chiến sĩ tình báo công an nhân dân, dựa trên một câu chuyện có thật.

Cho tới ngày hòa bình, khi Hữu đã là một vị tướng, anh quay trở lại suối Cọp trong buổi lễ đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân. Thời gian chia tay nơi đây đã hơn 40 năm, những ký ức, kỷ niệm hạnh phúc và đắng cay như cuộn phim quay chậm ở ngay trước mặt Hữu.