Tò he, điểm nhấn văn hóa trên phố đi bộ hồ Gươm
Theo những người cao niên trong làng Xuân La, nghề nặn tò he là một nghề truyền thống xuất hiện khoảng 400 - 500 năm trước.
Nhờ tài năng, trí tưởng tượng phong phú kết hợp đôi bàn tay khéo léo, những nghệ nhân làng nghề tò he Xuân La đã "biến” cục bột nặn vô tri vô giác thành những sản phẩm nghệ thuật đầy sáng tạo, đa sắc màu mang đậm nét văn hóa Việt.
Ban đầu, tò he là sản phẩm làm bằng bột gạo dùng để cúng lễ nên thường có hình thù các con vật như công, gà, trâu, bò... Ngày nay, các nghệ nhân làng nghề Xuân La đã sáng tạo, nặn nhiều hình thù phong phú…
Tò he trước đây được trộn màu có nguồn gốc từ thực vật như hoa hoè, củ nghệ, quả gấc, cây nhọ nồi... nên có thể ăn được. Hiện tại, để tiện lợi và phù hợp với thị yếu của khách hàng, các nghệ nhân đã có nhiều cải tiến với món đồ chơi dân gian này.
Từ khi không gian quanh hồ Gươm trở thành tuyến phố đi bộ vào những ngày cuối tuần, những sạp tò he của những nghệ nhân làng Xuân La đã trở thành nét văn hóa dân gian độc đáo trên phố đi bộ. Dãy tò he rực rỡ sắc màu luôn thu hút được sự quan tâm đặc biệt của những bạn trẻ và du khách.
Đều đặn vào các ngày thứ 7, Chủ nhật hàng tuần, những nghệ nhân làng Xuân La lại có mặt tại không gian đi bộ hồ Hoàn Kiếm để tham gia trình diễn, quảng bá văn hóa dân gian, phục vụ du khách trải nghiệm trò chơi dân gian nặn tò he.
Đồ nghề khá đơn giản: chỉ một con dao nhỏ, vài que tre, chút sáp ong, một cái lược và một thùng xốp để cắm tò he trưng bày, thế nhưng những gian hàng tò he luôn là nơi níu chân khách du lịch ghé qua.
Không chỉ là một thứ đồ chơi dân gian mang đậm hồn dân tộc, tò he từ lâu đã được xem như những tác phẩm nghệ thuật và có sức hấp dẫn đặc biệt với mọi người. Với sự xuất hiện của không gian tò he ở phố đi bộ hồ Gươm vào mỗi dịp cuối tuần đã góp phần giữ gìn, quảng bá văn hóa dân gian Việt Nam.
Với nhiều người, việc dạy và học ngoại ngữ là một cách để nhìn cuộc sống và thế giới rộng mở hơn. Bên cạnh đó, ngoại ngữ còn giúp mỗi người hiểu chính mình, hiểu mọi người một cách sâu sắc hơn.
Bên bãi ven sông Hồng có một không gian công cộng kết hợp giữa vườn hoa và khu vui chơi mà những người lớn đã dựng lên từ bãi đất hoang lúc trước ở ven sông. 4 giờ chiều trước cổng trường Tiểu học Phúc Tân, lũ trẻ tan học ùa ra như đàn chim sẻ, từ trường chạy thẳng ra bãi đất sát mé sông ở cuối đường.
Đan Phượng, vùng quê yên bình nằm bên bờ sông Hồng, nơi nhịp sống gắn liền với những cánh đồng, vườn cây và tiếng ong bay rộn ràng mỗi sớm mai. Tháng 12 là thời điểm ong làm tổ để chuẩn bị cho mùa thu hoạch cuối năm.
Mùa đông Hà Nội, dù có cái se lạnh len lỏi qua từng góc phố nhưng vẫn không làm người ta chùn bước ra đường. Giữa tiết trời tưởng như lạnh lẽo, Hà Nội vẫn ấm áp theo cách rất riêng.
Bánh đa vừng Lương Quán, xã Việt Hùng, huyện Đông Anh, Hà Nội, là thức quà quê giản dị vẫn được người dân làm ra mỗi ngày.
Có một cách để tuổi thanh xuân và những kỷ niệm luôn còn mãi, đó chính là gửi gắm chúng qua những bức ảnh chụp chân dung.
0