Bản hùng ca đặc biệt và dự cảm ngày chiến thắng
Trong số rất nhiều ca khúc viết về ngày giải phóng thủ đô thì “Tiến về Hà Nội” của cố nhạc sĩ Văn Cao được xem như ca khúc có nhiều điều “kỳ lạ” nhất. Chính cái sự "kỳ lạ" ấy, cộng thêm nhịp điệu khí phách hào hùng, âm hưởng lãng mạn đậm chất Hà Thành đã khiến cho ca khúc trở nên bất hủ.
Là người Hà Nội chắc hẳn chúng ta ai cũng thân thuộc với giai điệu bài hát “Tiến về Hà Nội” của cố nhạc sĩ Văn Cao. Điều đặc biệt của “Tiến về Hà Nội” là nó không chỉ là ca khúc đầu tiên và hay nhất viết về ngày giải phóng thủ đô, mà còn là bài hát có nhiều cái nhất như: dự báo chính xác nhất về không khí hào hùng của thời khắc lịch sử, là khúc khải hoàn được nhiều người yêu thích nhất, là bức tranh bằng âm nhạc đẹp nhất về cuộc hội ngộ trong ngày về của những người con Hà Nội … Gần bảy thập kỷ đã trôi qua, trong không khí hân hoan chào mừng kỷ niệm ngày lịch sử trọng đại của thủ đô, chúng ta hãy cùng ngược dòng thời gian trở lại quá khứ để hiểu hơn về bài hát sống mãi với thời gian này.
Mùa xuân năm 1949, tại Việt Bắc, Chi hội Văn nghệ Liên khu 3 - nơi nhạc sĩ Văn Cao cùng nhà văn Nguyễn Đình Thi, hoạ sĩ Tô Ngọc Vân... đang sinh hoạt, được giao nhiệm vụ "nhanh chóng sáng tác những tác phẩm động viên bộ đội và nhân dân chiến đấu". Ngay sau buổi họp, nhạc sĩ Văn Cao đã tìm gặp đồng chí Khuất Duy Tiến lúc đó là Phó Bí thư Thành ủy Hà Nội cùng đồng chí Lê Quang Đạo là Bí thư liên tỉnh Hà Nội – Hà Đông và hứa sẽ viết một ca khúc về Hà Nội.
Đêm ấy, ra về, đi dọc đường làng Đào Xá, dưới trăng sáng mờ ảo lung linh bên những rặng tre xanh là những nét nhạc đầu tiên đã đến với người nhạc sĩ. Và rồi chỉ hai tuần sau đó, ca khúc "Tiến về Hà Nội" đã hoàn thành và được lãnh đạo Thành ủy Hà Nội cho in ngay trên báo Thủ đô. Như vậy là “khúc khải hoàn của người Hà Nội” được viết cho một ngày chiến thắng trở về - những 5 năm, trước ngày giải phóng thủ đô với ca từ chất chứa nhớ mong, khát vọng chạm về những thân quen của phố phường Hà Nội.
Theo nhiều nhà nghiên cứu, “Tiến về Hà Nội” chính là một dự cảm thiên tài của người nghệ sĩ khi đã dự báo và miêu tả gần như chính xác những gì diễn ra tại Thủ đô trong thời khắc lịch sử trọng đại ấy. Tất cả diễn ra trùng khớp một cách kỳ lạ. Thực tế cho thấy hình ảnh đoàn quân tiến về trong rừng cờ hoa chào đón đẹp không khác gì so với lời bài hát: “Trùng trùng quân đi như sóng/ Lớp lớp đoàn quân tiến về/ Chúng ta đi nghe vui lúc quân thù đầu hàng, cờ ngày nào tung bay trên phố…”
Được viết theo thể loại hành khúc, giai điệu trầm hùng, lời ca trong sáng… “Tiến về Hà Nội” đã vẽ lên khung cảnh náo nức, tươi vui, đầy khí thế của ngày chiến thắng.
Hơn 7 thập kỷ đã trôi qua, đến nay, “Tiến về Hà Nội” vẫn là bài hát được rất nhiều người Việt Nam và đặc biệt là người dân Hà Nội yêu mến. Âm thanh của ca khúc vẫn thường xuyên vang lên và không thể nào thiếu trong dịp kỷ niệm Ngày giải phóng thủ đô 10/10.
Video Clip ca khúc “Tiến về Hà Nội”:
Được coi là ca khúc viết về Hà Nội với tình yêu sâu đậm nhất , là khúc sử thi chân thực, sống động nhất về ngày giải phóng thủ đô 69 năm về trước, nên ca từ của “Tiến về Hà Nội” được nhiều người mặc định, coi như được viết từ cảm nhận của chứng nhân lịch sử. Và thế là từ sự yêu mến, tin tưởng đó, một "ngộ nhận thú vị" đã nảy sinh. Nhiều người nghe "Tiến về Hà Nội" đã nhầm tưởng, trong ngày lịch sử đó có tới năm cánh quân tiến về giải phóng thủ đô như lời bài hát “Năm cửa ô đón mừng đoàn quân tiến về/Như đài hoa đón mừng nở năm cánh đào/Chảy dòng sương sớm long lanh”.
Sự thực là quân ta đã vào giải phóng Thủ đô chỉ qua hai cửa ô: đó là Ô Cầu Giấy và Ô Cầu Dền.
Sở dĩ nhạc sĩ Văn Cao đưa ra hình tượng 5 cửa ô trong “Tiến về Hà Nội” là bởi ông đã lấy cảm hứng từ ngôi sao vàng 5 cánh - một hình ảnh thiêng liêng, biểu tượng của niềm tin và khát vọng chiến thắng. Theo các tư liệu thì ngày 10/10/1954 chỉ có 2 cánh quân tiến về tiếp quản Hà Nội. Cụ thể:
- Lúc 8h, cánh quân phía Tây là những chiến sĩ bộ binh của Trung đoàn Thủ Đô, dẫn đầu là Trung đoàn trưởng - Anh hùng Quân đội Nguyễn Quốc Trị đã xuất phát từ Quần Ngựa đi qua các đường Kim Mã, Nguyễn Thái Học, Cửa Nam, Hàng Bông, Hàng Đào, Hàng Ngang… đến 9 giờ 45 phút thì qua Cửa Đông vào đóng trong “Thành cổ Hà Nội”.
- 8h45, Cánh quân phía Nam, thuộc hai Trung đoàn 88 và 36 xuất phát từ “Việt Nam học xá” – tức khu vực Đại học Bách khoa bây giờ, tiến qua Bạch Mai, phố Huế… vòng quanh hồ Hoàn Kiếm, rồi trở lại, theo hai hướng đông và tây của phố Trần Hưng Đạo, vào đóng quân ở các khu vực Đồn Thủy nay là Bệnh viện 108, Bệnh viện Hữu Nghị và Đấu Xảo - Cung văn hóa Hữu Nghị.
- 9h30: Đoàn cơ giới và pháo binh, do Chủ tịch Ủy ban Quân quản Vương Thừa Vũ, và Phó chủ tịch Trần Duy Hưng dẫn đầu, xuất phát từ sân bay Bạch Mai, đi đến Ngã tư Vọng, sang Ngã tư Trung Hiền, theo đường Bạch Mai, phố Huế, qua Bờ Hồ, đi đường Hàng Đào, Hàng Ngang, qua chợ Đồng Xuân, lên Hàng Giấy, vườn hoa Hàng Đậu…qua Cửa Bắc vào “Thành cổ Hà Nội”.
Như vậy là với hai đường tiến binh từ phía Tây và phía Nam, sáng 10/10/1954, quân ta đã vào giải phóng Thủ đô chỉ qua hai cửa ô là: Ô Cầu Giấy và Ô Cầu Dền, chứ không phải gồm 5 cánh quân tiến qua 5 cửa ô như nhiều người lầm tưởng.
"Hoài Đức phủ toàn đồ" - bản đồ sớm nhất về Hà Nội còn lại:
Theo như bản đồ “Tỉnh thành Hà Nội” vẽ năm 1831 dưới thời vua Minh Mạng thì Hà Nội có 16 cửa ô gồm:
1. Ô Yên Hoa (ngã ba đê Yên Phụ - đường Thanh Niên bây giờ)
2. Ô Yên Tĩnh (ngã ba đê Yên Phụ - phố Cửa Bắc ngày nay)
3. Ô Thụy Chương (Trường THPT Chu Văn An Thụy Khuê)
4. Ô Thạch Khối (Dốc Hàng Bún)
5. Ô Phúc Lâm (tức ô Hàng Đậu - ngã ba Trần Nhật Duật - Hàng Đậu)
6. Ô Đông Hà (ô Quan Chưởng - ngã ba Trần Nhật Duật - Hàng Chiếu).
7. Ô Trường Thanh (đầu phố Hàng Chĩnh )
8. Ô Mỹ Lộc (Ngã tư Hàng Thùng - Hàng Tre)
9. Ô Đông Yên (Ngã tư Lò Sũ - Nguyễn Hữu Huân)
10. Ô Tây Luông (Khu vực Nhà hát Lớn)
11. Ô Nhân Hòa (Ngã tư Trần Hưng Đạo - Lê Thánh Tông)
12. Ô Thanh Lãng (ô Đống Mác - Đầu đường Trần Khát Chân)
13. Ô Yên Thọ, (ô Cầu Dền – Ngã tư phố Huế - Bạch Mai)
14. Ô Kim Hoa (Kim Liên)
15. Ô Thịnh Quang (sau đổi ô Chợ Dừa” hay Ô Cầu Dừa - Ngã năm Khâm Thiên - Xã Đàn, Tôn Đức Thắng - Nguyễn Lương Bằng - La Thành)
16. Ô Thanh Bảo (hay ô Cầu Giấy – Ngã tư Kim Mã - Sơn Tây)
Hay căn cứ theo một bài vè dân gian khá phổ biến thời cuối thế kỷ 19 thì Hà Nội có 15 cửa ô.
“Mười lăm ô đứng đường đường:
Yên Ninh, Yên Phụ, Thụy Chương một bề.
Tiền Trung, Nghĩa Lập gần kề
Thanh Hà, Ưu Nghĩa, dưới là Đông Yên.
Cựu Lâu, Mỹ Lộc, Lương Yên
Thịnh Yên, Thanh Bảo, Kim Liên, Thịnh Hào.”
Sang thế kỷ 20, số cửa ô giảm hẳn, chỉ còn lại những cửa ô quan trọng, nhưng chắc chắn là nhiều hơn con số 5: Cầu Giấy, Cầu Dền, Chợ Dừa, Hàng Đậu, Hàng Mắm, Đống Mác… và Yên Phụ, Kim Liên, Yên Ninh…
Trong số 16 cửa ô của Hà Nội, hiện chỉ còn duy nhất Ô Quan Chưởng hay còn gọi là Đông Hà Môn là di tích lịch sử duy nhất còn tồn tại tới ngày nay và vẫn giữ được vẹn nguyên nét kiến trúc xưa. Được xây dựng vào năm Cảnh Hưng thứ 10 triều đại nhà Lê, tức năm 1749, Ô Quan Chưởng từng được nhiều lần trùng tu, cải tạo, xây dựng lại. Theo sử sách cửa ô này được gọi là Ô Quan Chưởng là để tưởng nhớ công lao của một viên Chưởng cơ từng chỉ huy đội quân 100 binh lính anh dũng chiến đấu với quân Pháp để bảo vệ thành Hà Nội.
Đến năm 1881, trên bức tường bên trái của cổng Ô Quan Chưởng, Tổng đốc Hoàng Diệu đã cho đặt một tấm bia gọi là “Lệnh cấm trừ tề”. Tức tấm bia nhắc nhở lính gác không được hạch sách người dân qua lại.
Trước kia, Ô Quan Chưởng là nơi ra vào tấp nập với người buôn kẻ bán từ các vùng Nam Định, Thái Bình, Ninh Bình lên kinh thành trao đổi, thông thương.
Được thiết kế theo kiểu vọng lâu với hai tầng. Tầng dưới có ba cửa vòm với cửa chính giữa cao 3m, rộng gần 3m, hai cửa phụ mỗi bên cửa rộng 1,65m và cao 2,5m. Tầng trên có vọng lâu 4 mái, thu nhỏ dần vào vị trí giữa, xung quanh có đường đi chạy, mé ngoài có lan can trang trí với các họa tiết lục lăng, tứ giác, hoa thị.
Lối dẫn lên vọng lâu được xây ở hai bên phía ngoài cổng phụ, toàn bộ cửa có chiều rộng 20m, chiều dài 7m và xây bằng đá, gạch vồ loại lớn, tương tự loại gạch xây tường ở Văn Miếu – Quốc Tử Giám. Phía trên cửa chính dưới vọng lâu là một khung hình chữ nhật được đắp nổi ba chữ “Đông Hà Môn”.
Long Thành bao quản nắng mưa
Cửa Ô Quan Chưởng bây giờ còn đây
(Ca dao)
Là một trong những công trình có tuổi đời vài trăm năm tuổi còn sót lại mang đậm dấu ấn lịch sử của Kinh thành Thăng Long xưa, Ô Quan Chưởng từ lâu đã được xem như một địa danh văn hóa lịch sử để du khách ghé thăm khi muốn tìm lại hình ảnh cửa ô mái phố trong quá khứ.
***
Trong số rất nhiều ca khúc viết về ngày giải phóng thủ đô thì “Tiến về Hà Nội” của cố nhạc sĩ Văn Cao được xem như ca khúc có nhiều điều “kỳ lạ” nhất. Chính cái sự "kỳ lạ" ấy, cộng thêm nhịp điệu khí phách hào hùng, âm hưởng lãng mạn đậm chất Hà Thành đã khiến cho ca khúc trở nên bất hủ. Đến nay, trải qua bao thăng trầm, biến động của lịch sử, ca khúc này vẫn sống mãi với thời gian, để rồi cứ mỗi dịp tháng 10 về, trong không khí hân hoan mừng ngày chiến thắng, bài hát lại vang lên như nỗi lòng và niềm tự hào của biết bao thế hệ người Hà Nội.
"Trùng trùng quân đi như sóng
Lớp lớp đoàn quân tiến về
Chúng ta đi nghe vui lúc quân thù đầu hàng
cờ ngày nào tung bay trên phố
Trùng trùng say trong câu hát lấp lánh lưỡi lê sáng ngời
Chúng ta đem vinh quang sức dân tộc trở về
Cả cuộc đời tươi vui về đây..."
Tổng hợp: Anh Thư
Đồ họa: Thanh Nga
Ý KIẾN
Nổi bật giữa khung cảnh chớm đông của phố phường Hà Nội là sắc hồng thắm của hoa phượng, loài hoa được gọi là "hoa mỹ nhân" bởi vẻ đẹp mềm mại, yêu kiều.
Hồ Đầm Hồng mỗi buổi chiều buông. Trong tiết trời se lạnh, ánh hoàng hôn phủ lên mặt hồ một sắc vàng cam rực rỡ. Một khung cảnh yên bình như bức tranh đẹp giữa lòng đô thị.
"Trạm âm thanh - Chạm ký ức" là sự góp ý tưởng và công sức của phần lớn các bạn trẻ, những người luôn dành tình yêu đặc biệt với văn hóa dân gian truyền thống.
Phong cảnh thiên nhiên hoang sơ ở Vườn quốc gia Ba Vì đang trở nên rực rỡ bởi sắc hoa dã quỳ vào mùa nở rộ.
Những ngày này, Hà Nội bắt đầu có cúc họa mi. Trên những con đường Nguyễn Chí Thanh, Kim Mã, Thụy Khuê, Thanh Niên hay giữa lòng phố cổ, cúc họa mi e ấp trong những giỏ, những thúng con con làm ngây ngất những người Hà Nội.
Bún Mạch Tràng, từ lâu đã trở thành một phần ký ức ấm áp của vùng ngoại thành Hà Nội, là món ăn giản dị nhưng lại mang trong mình một câu chuyện lịch sử đầy huyền bí. Nhắc đến bún Mạch Tràng, người ta không chỉ nhớ về những sợi bún trắng ngà, dai mềm mà còn là một món ăn truyền thống được gìn giữ qua bao thế hệ ở làng Mạch Tràng, xã Cổ Loa, huyện Đông Anh.
Ở Hà Nội có những con phố cổ đông đúc cả ngày. Phố Hàng Chiếu cũng không phải ngoại lệ. Đây là một trong số những con phố hiếm hoi buôn bán đúng mặt hàng gắn với tên gọi "Hàng Chiếu".
Cùng sử dụng chất liệu sợi tơ tằm giống như lụa nhưng "the" hay "sa" dường như đã trở nên khá xa lạ trong đời sống ngày nay. Với khát khao gìn giữ hơi thở của the lụa từng vang danh gắn với mảnh đất quê hương mình, nghệ nhân Lê Đăng Toản (La Khê, Hà Đông) đã miệt mài canh cửi trong suốt gần 20 năm, dù hành trình đó có không ít gian nan.
Sinh ra và lớn lên trong gia đình có truyền thống bốn đời làm gốm sứ, chị Vũ Như Quỳnh, Giám đốc Công ty TNHH gốm sứ Vạn An Lộc (xã Bát Tràng, huyện Gia Lâm, Hà Nội) đã có 9 năm bươn chải với nghề. Thời gian 9 năm không dài đối với một nghệ nhân, vậy nhưng chị Vũ Như Quỳnh đã xây dựng được một vị thế vững chắc cho thương hiệu gốm sứ Vạn An Lộc trên thị trường.
Từ những bó hoa tươi có mặt vào những dịp lễ đặc biệt, những khoảnh khắc đáng nhớ, qua bàn tay khéo léo đã trở thành sản phẩm hộp hoa khô, khung ảnh hay đèn hoa... để kỷ niệm được lưu giữ.
Hà Nội với vẻ đẹp cổ kính và những phố phường rộn rã nhịp sống, từ lâu đã là nguồn cảm hứng cho nhiều nghệ sĩ. Trong không gian tĩnh lặng của những bức tranh, Thủ đô hiện lên dịu dàng và thơ mộng.
Hà Nội không chỉ có bốn mùa quen thuộc xuân - hạ - thu - đông, mà còn có cả một mùa để lưu giữ những bức ảnh, những thước phim, những xúc cảm và kỷ vật vô giá của một thời học trò dấu yêu sẽ không bao giờ trở lại.
Trong môi trường học đường, các thầy, cô giáo Tổng phụ trách Đội không chỉ là một giáo viên mà còn đóng vai trò quan trọng trong việc dìu dắt các thế hệ đàn em thân yêu, góp phần hình thành nhân cách và những giá trị tốt đẹp cho thế hệ măng non đất nước, giúp các em rèn luyện, phấn đấu để trở thành con ngoan, trò giỏi, đội viên tốt, cháu ngoan Bác Hồ.
Bảo tàng Sinh học, Đại học Tổng hợp (nay là Trường Đại học Khoa học Tự nhiên) được thành lập năm 1926. Đây là Bảo tàng Sinh học đầu tiên của Đông Dương. Trong dịp Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2024, lần đầu tiên, Bảo tàng đặc biệt này mở cửa cho người dân tham quan.
Sau cơn bão Yagi tàn phá, những cánh đồng ở xã Lệ Chi, Gia Lâm, Hà Nội, đã hồi sinh với vẻ đẹp tràn đầy sức sống.
Không phải ngẫu nhiên mà Hà Nội được gọi là đất Kẻ Chợ. Theo các ghi chép lịch sử, thành Đại La từ xưa là một khu chợ của cả lưu vực sông Hồng, vậy nên người dân khắp nơi đổ về đây trước hết là để buôn bán, dần dần về sau, họ lập thành các phường nghề, rồi làng nghề và hình thành nên các con phố "hàng" trên mảnh đất Kinh kỳ.
Bà con tại xã Dương Liễu, Hoài Đức, Hà Nội tất bật với công việc làm miến rong để chuẩn bị cho nhu cầu thực phẩm ngày Tết của người dân, công việc làm miến dù vất vả nhưng đã trở thành nhịp sống quen thuộc của người dân nơi đây.
Chè là một món ăn quen thuộc của người Hà Nội. Với mỗi mùa, Hà Nội lại có những món chè khác nhau mang đặc trưng riêng. Dù hiện nay có rất nhiều loại chè được biến tấu đủ mọi hương vị, thế nhưng quán chè Trường Thao nằm trong con ngõ nhỏ ở Phố Huế vẫn lưu giữ hương vị chè truyền thống trong suốt 50 năm qua.
Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam chính là một trong những nơi lưu giữ mảnh ghép quá khứ không thể thiếu của người dân nước Việt và nhờ những mảnh ghép ấy mà chúng ta có được ngày hôm nay.
Hồ Gươm vào cuối thu mang một vẻ đẹp dịu dàng và lãng mạn, tiết trời se lạnh, làn gió nhẹ thoảng qua mặt hồ phẳng lặng, lác đác những chiếc lá vàng rơi.
Chụp ảnh đường phố Hà Nội là cách để những người vừa có đam mê với nghệ thuật nhiếp ảnh, vừa có tình cảm với mảnh đất Thủ đô ghi lại những khoảng khắc đời thường nhất của cuộc sống hàng ngày.
Cùng với áo dài và nón lá, guốc mộc từ thời xa xưa đã tạo nên một vẻ đẹp rất Việt. Theo thời gian, guốc mốc dần bị lãng quên. Thế nhưng nhà thiết kế Hoàng Huệ đã đưa guốc mộc từ ký ức trở về cuộc sống ngày nay, với những họa tiết hiện đại, có tính ứng dụng cao.
Không cần phải đợi đến Tết, món bánh chưng rán mâm mang hương vị tuổi thơ của nhiều người giờ đây có thể được thưởng thức mọi lúc, nhưng ngon nhất là trong thời tiết se lạnh của Hà Nội dịp này.
Khác biệt với những môn thể thao phải vận động mạnh, yoga nhìn nhẹ nhàng nhưng lại giúp cho người tập rèn luyện cả về "tâm-thân-trí". Điều này cũng đòi hỏi những huấn luyện viên yoga phải có kinh nghiệm nhất định.
Bãi sông Hồng dưới chân cầu Long Biên gần đây đã đổi thay. Rác thải ô nhiễm tồn đọng lâu ngày được thu dọn để cải tạo, trở thành điểm đến hấp dẫn của người dân và du khách.
Với mạng lưới phủ rộng khắp thành phố, xe buýt giờ đây là một phương tiện giao thông công cộng tiện lợi và an toàn, đặc biệt với những người lớn tuổi ở Hà Nội.
Hơn 40ha trồng đào ở Nhật Tân, làng đào nổi tiếng của Hà Nội, gần như bị cơn bão số 3 (Yagi) phá hủy hoàn toàn.
Nối huyện Đông Anh với quận Long Biên, cầu Đông Trù không chỉ nổi bật bởi vai trò giao thông quan trọng mà còn gây ấn tượng mạnh với thiết kế độc đáo.
Vùng đất bãi trồng hoa dưới chân cầu Long Biên (phường Phúc Xá, quận Ba Đình) đang vào thời điểm đẹp nhất trong năm. Mỗi luống hoa ở đây không chỉ kể câu chuyện về sắc màu của thiên nhiên mà còn là câu chuyện về tình yêu và sự gắn bó của mỗi con người đang sống ở Hà Nội.
Phố sách 19/12 từ lâu đã trở thành địa chỉ quen thuộc với những người mê đọc sách. Con phố xinh xắn làm phong phú thêm đời sống tinh thần cho những người sống, học tập và làm việc ở Hà Nội, nhất là vào các ngày cuối tuần.
Không chỉ là một món ăn quen thuộc, trong tâm thức của nhiều người Hà Nội, tào phớ còn là món ăn gợi nhớ về một miền kí ức. Trong tiết trời đầu đông se lạnh này, đối với không ít người, được thưởng thức một bát tào phớ đúng hương vị Hà Nội dường như là một cái thú không gì có thể tuyệt vời hơn.
Đến với làng Trát Cầu, xã Tiền Phong, huyện Thường Tín, nơi được mệnh danh là thủ phủ của chăn, ga, gối, đệm, ai cũng dễ dàng cảm nhận nhịp sống hối hả và sôi động ở nơi đây khi thời tiết giao mùa.
Sự quyến rũ của Hồ Gươm trong từng khoảnh khắc đã trở thành cảm hứng cho biết bao nghệ sĩ. Trong số đó có nhà báo Hà Hồng, nguyên Trưởng ban Khoa Giáo của Báo Nhân dân, đồng thời là Chủ nhiệm Câu lạc bộ Nhiếp ảnh Báo Nhân dân, một người con Hà Tĩnh nhưng sinh ra và lớn lên tại Hà Nội.
Trong thời đại của công nghệ số, vẫn còn đó những con người yêu một thứ nghệ thuật hoài cổ. Họ là những người đam mê chụp ảnh phim, đặc biệt là những chiếc máy ảnh khổ lớn.
Với mục tiêu thay đổi diện mạo của Thủ đô, thời gian qua thành phố đã đẩy mạnh công tác chỉnh trang đô thị và cải tạo cảnh quan môi trường, mang đến cho người dân một không gian sống chất lượng.
Dọc ngang những tên phố cùng nét đặc trưng riêng biệt đã tạo nên sức hấp dẫn của phố cổ Hà Nội. Hàng Cá là một trong những con phố đã góp phần tạo nên bức tranh nhộn nhịp và đa sắc đó.
Sau khi chịu ảnh hưởng nặng nề của cơn bão số 3 vừa qua, hoa giấy ở làng nghề Phù Đổng, huyện Gia Lâm, đã khoe sắc trở lại. Thời điểm này, người trồng hoa đang tất bận chuẩn bị cho Lễ hội 'Sắc hoa trên miền di sản' được tổ chức thường niên vào tháng 11 hàng năm.
Cũng là quán ăn giống như những cửa hàng khác, thế nhưng quán ăn trong bệnh viện được kiểm soát chất lượng bởi khoa Dinh dưỡng nên việc ăn uống của những người ra vào viện an toàn hơn.
Mỗi khi chiều buông nắng, nếu có dịp đến ngã ba sông Hồng - sông Đuống, bạn sẽ được chứng kiến khung cảnh thiên nhiên thơ mộng.
Dù công việc khá vất vả, nhưng xưởng làm dao kéo của người thợ Hòe Thị (quận Nam Từ Liêm) vẫn luôn đỏ lửa lò mỗi ngày để đáp ứng nhu cầu của người dân Hà Nội.
Hoa ngâu - loài hoa đặc biệt bởi chẳng có cánh mà hoa cứ tròn như hạt, như nụ. Bởi vậy mà các cụ cao niên thường gọi là nụ ngâu, chứ không gọi là hoa ngâu. Những bông hoa nhỏ xíu và chúm chím như nụ cười duyên của nàng thôn nữ.
Thời tiết Hà Nội những ngày này rất thích hợp để những ai có sở thích câu cá thoả mãn niềm đam mê của mình.
Nhật Tân từ lâu đã nổi tiếng với nghề trồng đào. Có nhiều di tích lịch sử cùng cảnh quan hấp dẫn, nơi đây đã được công nhân là khu du lịch cấp thành phố.
Trải qua hàng ngàn năm lịch sử, làng Gạ (phường Phú Thượng, quận Tây Hồ) đã được phù sa của sông Hồng bồi đắp, bởi vậy, lúa nếp làng Gạ rất thơm, nấu xôi đặc biệt ngon. Nhắc đến xôi Phú Thượng là nhắc đến một chất xôi ngon, dẻo, hòa quyện với đỗ lạc và đến nay, làng nghề này vẫn giữ được nghề làm xôi truyền thống.
Giữa nhịp sống hối hả của Hà Nội, người ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui trong không gian yên bình, giữa sự náo nhiệt của thành phố. Dù là người trẻ hay người già, dù bất kể lý do nào thì việc tìm đến với hội họa không chỉ giúp thỏa mãn niềm đam mê mà còn là cách để mỗi người tìm thấy sự cân bằng trong cuộc sống.
Trong làn gió thu se lạnh, hoa như một nét chấm phá đầy duyên dáng của Hà Nội, làm say lòng du khách và cả những người đã gắn bó của cuộc đời với Thủ đô.
0