Đằng sau hạnh phúc
Có khoảnh khắc đạt được những thành tích chưa từng có, những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời đều để lại một ký ức đẹp. Có phải mỗi khi chúng ta vượt qua chính mình, vượt qua được khó khăn thử thách đều cảm thấy tâm trạng tốt hơn, đều thấy bản thân như vừa thoát ra khỏi cái bóng của chính mình không? Có phải khi trải qua những ký ức đau thương, khi biết được thất vọng là gì thì cũng là lúc tìm được dấu chân cho chính mình không? Một điều mà tôi vẫn luôn mong mỏi hay chờ đợi ở chính bản thân là làm thế nào để lại dấu chân ấy không phai mờ.
Là một buổi sáng thức dậy với bình minh vừa ló rạng. Ánh mặt trời tỏa sáng với những tia nắng yếu ớt chiếu xuống, làn gió mát nhẹ nhàng chạy qua. Một cảm giác vừa bình an, vừa thoải mái dễ chịu. Là một ngày mới với những điều may mắn, những dự định đang ấp ủ có thể sẽ thành hiện thực. Bỗng nhiên như có một nguồn điện chạy qua toàn bộ cơ thể, một năng lượng tràn trề được lấp đầy trong tâm hồn. Dường như mọi khó khăn phía trước đều chẳng là gì cả, hoàn toàn có thể vượt qua được tất thảy. Nguồn động lực vô tận của tự nhiên.
Là cuối ngày đứng trước gió, trước mặt hồ đang lăn tăn sóng, tận hưởng cơn gió mát lành. Hít một hơi căng tràn lồng ngực, hơi mát chạy dọc toàn bộ cơ thể. Dường như mọi lo âu lúc trước, mọi khó khăn vừa trải qua đều đã biến mất hoàn toàn. Cơ thể như vừa được thanh tẩy để trở lên thuần khiết hơn. Đó là tôi mỗi khi gặp quá nhiều áp lực từ cuộc sống hay công việc sẽ muốn được như thế. Bởi với tôi, gió mang nguồn năng lượng vô tận. Gió giúp tôi xua tan đi cái nóng của ngày hè, gió mang nỗi buồn của tôi đi xa, gió san sẻ với tôi những áp lực và gió còn bổ sung cho tôi nguồn năng lượng tích cực đáng giá. Tôi đã yêu gió như thế đó.
Là một ngày ngồi trong quán café quen thuộc không suy nghĩ gì chỉ nhìn dòng người lướt qua. Nhìn cuộc sống xô bồ bon chen ngoài kia. Một cuộc sống vừa tấp nập và hối hả nhưng vẫn đan xen những khoảnh khắc muốn dừng lại. Muốn được tận hưởng những niềm vui riêng. Muốn mình trở nên đơn giản thôi, trở nên sống chậm đôi chút. Chỉ cần ngồi lặng yên nhìn dòng đời vút qua, nhìn thời gian từ từ trôi qua một cách bất định. Lắng nghe mọi thanh âm của cuộc sống. Muốn mọi giác quan lúc này trở nên nhạy bén hơn để có thể nghe được từng chuyển động nhỏ của cuộc sống, thậm chí cả hơi thở của chính nó. Để thấy cuộc đời vẫn tươi đẹp làm sao, để thấy cuộc sống vẫn đáng yêu lắm. Để ngày mai trở về với cuộc sống vốn có của mình thì cũng chẳng thấy nhàm chán mà càng thêm yêu.
Là những chuyến đi khám phá mọi điều xung quanh, để ta biết yêu thêm những giá trị truyền thống cốt lõi. Yêu thêm những phong tục tập quán hay những nét đẹp riêng của mỗi vùng miền. Là những giá trị vẫn luôn luôn tồn tại song hành với dòng thời gian chẳng biến đổi. Là những giá trị văn hóa đã trải qua hàng ngàn năm như để tái hiện một cuộc sống cổ xưa nhưng vững vàng. Một nét đẹp được ẩn giấu của mỗi quốc gia dân tộc.
Là mỗi bước chân đi qua, mỗi dấu mốc của bản thân chính là thành tựu, là sự thành công. Thành công ở đây cũng chẳng phải điều gì “đao to búa lớn” mà chỉ là vượt qua được chính bản thân mình. Là đã làm những việc chưa từng trước đây, là dám thể hiện bản thân, dám đương đầu với thử thách. Dù biết trước sẽ thất bại, sẽ không có kết quả gì thì vẫn không từ bỏ. Là đã biết duy trì lòng kiên trì, lòng quyết tâm của bản thân. Đã biết yêu thêm bản thân, biết cần phải làm gì cho con đường mình đã chọn.
Với tất cả chúng ta hay với riêng tôi, được làm những việc mình yêu thích, được sống theo cách của mình, được là chính mình trên con đường tương lai của bản thân là mong muốn duy nhất. Sống một cuộc đời mà sẽ có lúc nhìn lại không cảm thấy tiếc nuối điều gì, không thấy hối hận vì đã sống như thế. Vững vàng đi lên bỏ lại sau lưng những khó khăn, những gì đã đi qua sẽ chỉ còn là những niềm vui và cảm giác hạnh phúc. Và rồi khi đã đi qua những điều không tốt đẹp đều chỉ coi đó là một cơn ác mộng và bừng tỉnh giấc như chưa có chuyện gì xảy ra.
Một cuộc đời mới, một hành trình mới lại bắt đầu….
Đông Phong
Trong suốt chiều dài lịch sử, vai trò của người thầy luôn được đề cao và kính trọng như một “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo”. Nghề gieo những hạt mầm yêu thương lên mảnh đất tâm hồn học trò, để nó nảy mầm thành cây xanh của lòng nhân ái, là một điều thiêng liêng mà không phải ai cũng biết cách làm.
Vốn không hài lòng về chuyện con dâu thuê người giúp việc, Hồng Hà và mẹ chồng lại tiếp tục căng thẳng. Mục đích cuối cùng của mẹ chồng Hồng Hà vẫn là muốn con dâu ở nhà nội trợ, chăm sóc gia đình. Không ép được con dâu thay đổi, mẹ của Tuấn lại đến tìm con trai vừa thuyết phục vừa nói xấu con dâu, nhưng khi Tuấn tỏ rõ thái độ, bà vô cùng thất vọng.
Nhiều năm về trước, khi Internet mới xuất hiện, blog không phải là một khái niệm quá xa lạ với người dùng. Qua thời gian, Internet phát triển bùng nổ hơn, kéo theo đó là sự ra đời của hàng loạt các trang mạng xã hội khiến xu hướng xem blog dần thoái trào. Thế nhưng đến nay, vẫn có những người trẻ tìm đến blog như một nơi để lưu giữ kỉ niệm về một thành phố mà họ yêu.
Lừa đảo tài chính trực tuyến gia tăng tại Việt Nam; Bà Đỗ Thị Nhàn mong Hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ tội; Làm rõ 1.400 tỷ đồng do Xuyên Việt Oil chiếm đoạt;... là những thông tin đáng chú ý trong bản tin hôm nay.
Để giữ thể diện trước Ngân, Long mua kẹo giúp Hải, một người bán kẹo dạo tỏ ra nghèo khổ. Sau đó, Ngân bất ngờ phát hiện Hải lành lặn, sống trong cùng chung cư và thực chất chỉ giả vờ để lừa gạt người khác. Cuối cùng, Ngân quyết định báo cáo sự việc cho cơ quan công an.
Hội nghị Thượng đỉnh Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu thế giới (G20) đã khép lại tại thành phố Rio de Janeiro (Brazil), với nhiều cam kết mạnh mẽ về chống đói nghèo, đánh thuế tỷ phú và tài chính khí hậu. Tuy nhiên, câu hỏi lớn nhất vẫn là liệu những cam kết này có được hiện thực hóa hay không?
0