Mưa xuân phơi phới bay
Vì Nguyễn Bính viết “Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay” mà người ta nhớ mưa phùn hay vì mưa phùn mà thơ Nguyễn Bính thành hay? Chỉ biết là mưa xuân - mưa phùn phủ lên mọi nỗi nhớ về Tết Hà Nội.

Khó thể hình dung một cái Tết thực Tết Hà Nội mà lại thiếu mưa xuân. Một giao thừa dăm năm trước, khi xếp mâm lễ cúng trước cửa nhà, màn nước mỏng bất ngờ phả mặt buốt lạnh khiến tôi ngơ ngẩn: mưa xuân đã về. Mưa xuân, thứ tưởng như không thể không đến, đã thiếu vắng trong nhiều cái Tết Hà Nội gần đây, khiến Tết thành ra có vẻ lạ lẫm và dường như bớt gây thương nhớ đi nhiều.
Sự thiếu ấy lại thành một niềm nhớ tiếc khác: nhớ những cái Tết rất Tết trong hoài niệm. Làm người ta đang ở trong không gian ấy mà vẫn thấy sự khuyết thiếu, sự không tròn vẹn, nên người ta bâng khuâng.

Cơn mưa xuân về ngay trong đêm giao thừa khiến đất trời mờ mịt, ướt lạnh. Tôi đi ngủ trong một niềm phấn chấn rằng sáng mai ra, ngày đầu năm mới, vạn vật sẽ thật tươi tỉnh trong màn bụi nước. Sẽ kém thi vị biết bao nếu sáng Mùng Một trở dậy mà không co ro vì lạnh, nhìn ra cửa không thấy một màu xam xám của khí trời và những hạt nước bé đến mức hòa vào nhau như sương, phòng khách không tỏa ra mùi hương trầm ấm áp, mùi bưởi chín hay hoa quất bất chợt thơm dậy một thoáng, mùi lá dong khi bóc chiếc bánh chưng khe khẽ lẩn vào giữa ồn ào xào nấu.
Người đi xa nhớ về Tết Hà Nội với nhiều thứ thật cụ thể: một món ăn, một điểm đến, một loài hoa. Nhớ nhiều thứ gần với mơ hồ: một mùi hương trầm, một thoảng sương bay, một hơi thở lạnh. Nhớ nhiều thứ sâu đậm thành ký ức mà lại chỉ thuộc về cảm giác riêng tư của từng người: cái tinh khôi của khí xuân phút giao thừa, vẻ trầm mặc nhuốm chút linh thiêng trong màu trời xám buổi sớm ngày đầu năm, nét rỡ ràng lồ lộ tỏa trên những búp non. Phủ lên mọi vật, mọi cảm giác, mọi suy tư, là làn mưa tháng Giêng, mưa mà như sương như móc, mưa mà như không, những hạt nước li ti trong veo làm người ta thơ thới mà đi.

Nếu đi xa quá, thì thành nỗi nhớ. Nỗi nhớ cũng nhè nhẹ như mưa xuân, mơ hồ như mưa xuân, dai dẳng như mưa xuân.
Nên khi “Tháng giêng, mơ về trăng non rét ngọt”, Vũ Bằng mới nhớ “Mùa xuân của tôi - mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...”.
Nên trong ký ức của một nhà văn già, Tết Hà Nội của Nguyễn Tuân là “Ngày trước, sáng mồng Một bao giờ cũng có sương nhè nhẹ, không nhiều, một chút gọi là có, nhưng đích thực là sương. Nó bay là là, thoang thoảng, như có mà như không. Rét ngọt. Chỉ có trên các lá cây mới có sương hiển hiện, lâu lâu đọng thành giọt, rơi xuống mặt mình, có khi lọt cả vào cổ áo mình, rất là Tết.
Đã mấy năm nay, vào ngày Tết mình cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó mà không biết là cái gì. Bây giờ mới hiểu ra: đúng là thiếu nó, thiếu sương”.

Người làm khoa học nhìn mưa phùn Hà Nội là một hiện tượng thời tiết: Mưa phùn là hiện tượng hơi nước bốc hơi rồi ngưng tụ thành những đám mây. Bởi vì kích thước của hạt mưa quá nhỏ, phần lớn nó bốc hơi trong quá trình hạ xuống và hầu như không thể chạm tới mặt đất. Lượng nước mưa đo được từ mưa phùn nhỏ hơn 1mm mỗi ngày.
Giải thích chi tiết hơn chút nữa, mưa phùn ở Hà Nội được tạo nên từ những luồng gió khởi phát từ vùng cực Bắc. Gió mùa đông bắc xuất phát từ áp cao Xibia thổi vào nước ta theo hướng Đông Bắc. Nửa đầu mùa đông, khối khí này di chuyển qua lục địa rộng lớn vào nước ta tạo nên thời tiết lạnh và khô. Nửa sau mùa đông, do áp thấp Aleutia hình thành và hút gió, khối khí di chuyển chếch ra biển rồi thổi vào, tạo nên thời tiết lạnh ẩm, mưa phùn cho miền Bắc.
Mà mưa đâu chỉ là mưa như lý giải khoa học. Những ngày cận Tết thời còn ở nơi xa, mẹ tôi hay ngóng trời.
Nhưng phương Nam làm gì có mưa phùn và rét ngọt để mà gợi Tết quê xưa. Bỗng một năm, đúng sáng Mùng Một, thay vì cái nắng rực rỡ của mùa khô, trời bỗng trở chút gió se se, màn mây xám nhẹ kéo về, và, từ đâu đó trong không trung rây xuống màn mưa mỏng tang… Đất trời đổi khác như để chiều người, hay vì sự cảm hoài của lòng người làm biến chuyển đất trời trong một buổi sớm tâm tình người ta dễ xao động nhất?
Trong một buổi sáng 30 tháng Chạp sau này, đưa mẹ đi chợ hoa Quảng Bá, bán bán mua mua lạc trong đào và thược dược, violet, lay-ơn và cúc thúy, bất ngờ nhận ra vai áo mình ẩm ướt, tôi ngước lên và gặp mưa phùn. Không thể diễn tả được cảm giác lúc ấy, khi ngắm những nụ hoa đào mới hé mờ đi trong làn hơi nước.

Đó là niềm vui sướng trong trẻo nhất ở hiện tại hòa với bao nhiêu ký ức giăng mắc như tơ, khiến người ta châng vâng nhung nhớ chính cái khoảnh khắc ấy.
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay…
Bài viết: Bích Phượng
Thiết kế: Thanh Nga
TIN LIÊN QUAN
Ý KIẾN
Thiên nhiên như dành nhiều ưu ái hơn cho Thủ đô trong tháng Ba này, khi người dân được chìm đắm trong muôn màu hương sắc của hoa ban, hoa sưa và hoa bưởi.
Con phố Lương Văn Can ngày nay vẫn giữ trọn nét duyên thầm của Thủ đô, lưu giữ trọn vẹn những giá trị truyền thống, tinh hoa của người thợ làm nghề giữa nhịp sống hiện đại.
Thu hoạch rau tại vườn đã giúp nhiều người dân Hà Nội có những phút giây thư giãn giữa thiên nhiên, yên tâm khi có thực phẩm an toàn cho các bữa ăn hàng ngày của gia đình.
Mỗi cây cầu ở Hà Nội như người chứng kiến nhịp sống hối hả hàng ngày. Từng ngày qua đi, những hành trình qua cầu lại tiếp tục mang theo biết bao câu chuyện của ngày mới.
Cứ đến tháng 3, hoa phong linh lại nở vàng rực trên tuyến đường của khu đô thị Park City (phường La Khê, quận Hà Đông), thu hút nhiều cư dân, du khách đến ngắm hoa, chụp hình.
Đi trong đêm Hà Nội giữa lặng yên, người ta như thể khám phá ra một vẻ đẹp ẩn sâu của thành phố mà những lớp văn hóa đan chồng lên nhau như những lớp trầm tích của thời gian. Một vẻ lặng yên bí ẩn mà quyến rũ.
Giữa sự phát triển và chuyển đổi không ngừng của thị trường âm nhạc, Trung tá, nhà sản xuất âm nhạc, nhạc sĩ Tạ Duy Tuấn vẫn kiên trì theo đuổi âm nhạc chính thống, sáng tác những ca khúc về đất nước và về Hà Nội.
Khi thành phố lên đèn cũng là chợ hoa đêm Quảng Bá bắt đầu nhộn nhịp người mua, kẻ bán. Là khu chợ đầu mối buôn bán các loại hoa tươi lớn nhất trong nội đô, ngày nào nơi đây cũng đông khách.
Trong dòng chảy đương đại, vẫn có những người trẻ say mê với vật liệu giấy dó truyền thống để tạo ra những sản phẩm độc đáo.
Trên con phố Ngũ Xã, đâu đó vẫn vang lên tiếng đục, tiếng mài, tiếng giũa của những người thợ đúc, gợi nhớ về một làng nghề đúc đồng nổi danh ngày nào trên đất Thăng Long xưa.
Hà Nội không chỉ có những con ngõ ẩm thực nổi tiếng trên phố cổ, mà còn có những con ngõ chuyên bày bán mặt hàng đặc biệt. Ngõ 1A Tôn Thất Tùng (trước kia là ngõ A8 Khương Thượng) chính là một con ngõ như vậy.
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay vẫn tồn tại một giá trị mang linh hồn xưa cũ, nơi mà từng hạt nếp cõng cả hồn xưa nằm nghe chuông chùa - xôi oản lá mít.
Giữa nhịp sống hối hả ở Hà Nội, có những bạn sinh viên đang từng ngày theo đuổi đam mê, tạo nên những câu chuyện khởi nghiệp đầy cảm hứng.
Đoạn phố nối giữa phố Hàng Mành và phố Đường Thành, đối diện chợ Hàng Da, có tên gọi là phố Yên Thái. Con phố chỉ như một con ngõ nên nếu không quan sát kỹ, nhiều người dễ nhầm tưởng Yên Thái là một con ngõ của phố Đường Thành.
Những chùm hoa sưa trắng muốt đã làm sáng lên những không gian xưa cũ của Hà Nội, khi những hạt mưa xuân và cơn gió thoảng cũng không thể xua hết làn sương mờ đầu tháng Ba.
Giữa nhịp sống tất bật, hối hả của Thủ đô, ngày càng nhiều phụ nữ chọn cách sống tĩnh lặng, chậm rãi cảm nhận từng khoảnh khắc trong cuộc đời.
Những món quà 8/3 dù nhỏ bé nhưng đủ để mừng Ngày Quốc tế Phụ nữ, gửi gắm tình cảm của người tặng đến với một nửa của thế giới.
Bánh tẻ Phú Nhi không chỉ là món quà quê giản dị mà còn là minh chứng cho sức sống mãnh liệt của làng nghề truyền thống trong cuộc sống hiện đại.
Tuổi tác cao không ngăn được đôi bàn tay nhiệt huyết của Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Thị Minh Tám trên con đường gìn giữ, phát huy nét văn hóa phi vật thể đặc sắc của dân tộc, chứa đựng trong những nhịp trống hội vừa hào hùng, vừa linh thiêng.
Việc duy trì thói quen luyện tập sau giờ làm không chỉ giúp cải thiện sức khỏe mà còn mang lại sự cân bằng trong cuộc sống giữa nhịp sống hối hả của Hà Nội.
Từ ngày 28 đến 30/3, lễ hội ẩm thực Pháp tại Việt Nam sẽ được tổ chức tại Công viên Thống nhất trở lại Thủ đô Hà Nội. Điểm đặc sắc của năm nay là lần đầu tiên có thêm sự tham gia của Tổ chức Quốc tế Pháp ngữ OIF; Cơ quan Đại học Pháp ngữ AUF; nhóm các Đại sứ quán, Phái đoàn và Tổ chức Pháp ngữ tại Hà Nội (GADIF).
Không quá chói chang, không quá rực rỡ, những cánh hoa ban tím biếc e ấp trong làn gió nhẹ, như một nét chấm phá dịu dàng giữa lòng Hà Nội.
Ngày mưa cũng như ngày nắng, những nữ công nhân môi trường vẫn miệt mài thực hiện nhiệm vụ. Tiếng loa phát thanh trên những chiếc xe chở rác vẫn luôn vang lên trên khắp phố phường Thủ đô Hà Nội.
“Tuần lễ Áo dài” năm 2025 được Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam Hà Nội khởi động từ ngày 1-8/3/2025.
Ngày càng nhiều người ở mọi lứa tuổi coi sáng tạo nội dung là một công việc chuyên nghiệp trong bối cảnh xã hội đang chuyển đổi số ngày một mạnh mẽ.
Giữa lòng phố cổ Hà Nội nhộn nhịp, hương thảo dược phảng phất đã khiến cho con phố Đông y Lãn Ông, quận Hoàn Kiếm như một nốt trầm mang đậm dấu ấn thời gian.
Hà Nội hiện có nhiều tuyến phố đi bộ kết hợp với không gian sáng tạo công cộng, trở thành nét mới và điểm nhấn trong đời sống Thủ đô.
Gần chục năm nay, quán cà phê trong con ngõ nhỏ trên phố Yên Lãng (quận Đống Đa) đã trở thành địa chỉ quen thuộc của những bệnh nhân nghèo vào mỗi sáng cuối tuần. Đến đây, họ được khám bệnh và nhận thuốc miễn phí.
Cầu Long Biên chìm trong lớp sương mù dày đặc vào mỗi buổi sớm trong những ngày gần đây. Chiếc cầu ân hiện mang một vẻ đẹp mờ ảo và cổ kính. Hình ảnh này, đã tạo ấn tượng đối với nhiều du khách đến Hà Nội.
Đi qua nhiều tuyến phố của Hà Nội vào tháng Ba, du khách sẽ bị khuyến rũ bởi hương hoa bưởi đặc biệt.
Hà Nội có một không gian quen thuộc, mang tên phố đi bộ Hồ Gươm từ nhiều năm nay.
Thư viện Hạnh Phúc (huyện Đan Phượng) là nơi những người lớn tuổi thong thả tận hưởng thời gian thư thái, trẻ em háo hức khám phá thế giới qua từng trang sách.
Những ngày tháng 3, thời tiết chuyển giao, Hà Nội chuẩn bị rũ mình khỏi sự ảm đạm, đìu hiu và sắm sửa những “chiếc áo hoa” sặc sỡ. Trên phố, khi những làn hoa bưởi tinh khôi xuất hiện, khi chị em xúng xính đi chụp áo dài với hoa ban là khi ấy chúng ta biết tháng 3 đã về.
Rong ruổi trên những con phố giữa lòng Hà Nội, trên những chiếc xe lọng đỏ, những người lái xích lô vẫn cần mẫn với công việc của mình. Ngày nắng cũng như ngày mưa, họ đã tạo nên nét đẹp rất riêng trong văn hóa du lịch của người Hà Nội.
Sau giờ hành chính, người dân đến Khoa Khám bệnh theo yêu cầu của Bệnh viện Bạch Mai vẫn không có vẻ gì là vội vã. Bởi họ biết, hàng ngày, bác sĩ tại đây đều khám bệnh bất kể ngày đêm.
Giữa cuộc sống hối hả, không ít người đã tìm đến những quán cà phê nằm sâu trong ngõ nhỏ và tận hưởng niềm đam mê cùng với bút chì, cọ, màu nước, qua đó giúp tâm hồn được thanh thản giữa bộn bề của cuộc sống.
Đi cà phê thâu đêm đã trở thành một trào lưu trong giới trẻ Hà Nội những năm gần đây. Nhiều người ra quán cà phê đêm không chỉ để trò chuyện cùng bạn bè, xem phim, nghe nhạc, mà còn làm việc, học bài.
Giữa guồng quay của thời đại, nghệ nhân Nguyễn Hoàng Vinh vẫn âm thầm gìn giữ những nghi thức thiêng liêng của tín ngưỡng thờ Mẫu theo đúng phép tắc cổ truyền, để những giá trị tinh thần ngàn đời vẫn vững bền trước sóng gió thời gian.
Mỗi chung cư, dù cao cấp hay bình dân đều là một thế giới thu nhỏ, nơi hàng trăm, hàng nghìn con người sinh sống. Để giữ cho “thế giới” ấy vận hành trật tự, an toàn, không thể thiếu những người làm công tác bảo vệ.
Mưa xuân trên phố như một nét chấm phá riêng của Thủ đô những ngày đầu năm. Không khí ẩm ướt, lạnh giá khiến nhiều người ngại ra đường, nhưng đây lại là thời điểm mang đến cho phố phường Hà Nội một vẻ đẹp trầm lắng, đầy cảm xúc.
Hà Nội đã khác xưa nhưng đâu đó vẫn có những thứ chẳng hề mất đi. Ví dụ như dịch vụ chụp ảnh ở Bờ Hồ. Khi những chiếc điện thoại thông minh ngày một phổ biến, bên hồ Gươm vẫn có những người thợ ảnh làm việc đều đều, dù nắng hay mưa.
Họa sĩ Hoàng Anh không chỉ đơn thuần tạo ra những bộ trang phục dân tộc cho búp bê, mà còn cẩn trọng trong từng chi tiết, tỉ mỉ giữ lại những nét đặc trưng nhất từ chất liệu thổ cẩm, lụa truyền thống đến những đường kim mũi chỉ.
Trong không khí rộn ràng của những ngày tháng Giêng, nhiều du khách đã chọn làng cổ Đường Lâm làm điểm đến du xuân để vừa được thưởng ngoạn cảnh sắc, ẩm thực, vừa mang ý nghĩa tâm linh.
Trong nhịp sống hối hả ở đô thị, giữa bộn bề công việc và những lo toan thường nhật, nhiều phụ nữ Hà Nội vẫn tìm thấy sự an yên qua những công việc giản dị như học nữ công gia chánh và tỉa những bông hoa nhiều màu sắc từ những quả đu đủ.
Hà Nội có hơn 1.500 lễ hội, trong đó phần lớn diễn ra vào dịp đầu năm. Năm nay, nhiều lễ hội có sáng tạo mới, kết hợp công nghệ trong công tác quản lý, tổ chức mang đến trải nghiệm hấp dẫn cho du khách.
Cột cờ Hà Nội - biểu tượng lịch sử của Thủ đô đã mở cửa đón khách tham quan từ đầu năm 2025, thu hút sự quan tâm đặc biệt của người dân trong nước và du khách quốc tế.
0