Nhà ở phố cổ

Chật chội, nhỏ hẹp là vậy nhưng phố cổ có lực hút gì mà vẫn “níu chân” nhiều người đến vậy? Thử bước chậm lại, rẽ vào những con ngõ, con hẻm ấy để tận mắt nhìn và cảm nhận cuộc sống của người dân phố cổ.

Phố Cổ - khi nhắc đến người ta thường nghĩ ngay tới cuộc sống tấp nập, sầm uất tại khu trung tâm của thủ đô Hà Nội "36 phố phường" và giá đất siêu đắt đỏ. Tuy nhiên, dọc trên khắp các con phố như Hàng Buồm, Hàng Bạc, Hàng Đường, Hàng Bông…, cứ cách vài mét lại có một con ngõ, con hẻm nhỏ tối tăm, sâu hun hút, bề ngang mặt tiền chưa đầy 1m, vừa đủ một người đi lại. Trái với vẻ ngoài sầm uất bên ngoài là cuộc sống chật hẹp bên trong. Nằm sâu trong hẻm của số nhà 107 Hàng Bạc, căn nhà của ông Nguyễn Phùng Hải còn đặc biệt hơn.

Vợ chồng ông Hải hàng chục năm qua vẫn sống trên căn gác xép nhỏ bé này
Chiều cao của gác xép không đủ để đứng thẳng lưng, nhưng hai ông bà vẫn sống ở đây từ nhiều chục năm

88 tuổi cũng là số năm ông Hải đã sinh sống tại ngõ 107 Hàng Bạc. Vợ ông - bà Sâm cũng đã dành cả tuổi thanh xuân của mình cùng ông Hải ở trên căn nhà có 7m2 dột nát, nơi từng là nơi sinnh sống của 4 thành viên gia đình ông bà. Có thể thấy, người dân phố cổ luôn tìm cách để trụ lại, chấp nhận sống cuộc sống bí bách, chật hẹp chỉ vì nơi đây gắn với nguồn thu nhập của gia đình.

Chật chội, nhỏ hẹp là vậy, phố cổ có lực hút gì mà vẫn “níu chân” nhiều người đến vậy? Thử bước chậm lại, rẽ vào những con ngõ, con hẻm ấy, để tận mắt cảm nhận cuộc sống của người dân phố cổ.

Một góc căn nhà trên phố cổ, vừa là lối đi, vừa là bếp, vệ sinh...

Nhà là ngõ, ngõ là nhà, ông Nghĩa mỗi lần đi làm hay đi đâu về, lại phải đi qua phòng ở nhà các em trai, mới lên được nhà mình. Vì bề ngang nhà nhỏ quá không làm ngõ được, vào nhà nọ phải đi qua nhà người kia, bất tiện đấy, nhưng cuộc sống của gia đình 5 anh em trai ông Nghĩa vẫn diễn ra như thế, cả mấy chục năm nay.

Phố cổ có nét đặc trưng riêng biệt, độc đáo, lưu giữ từng hương vị của món ăn đất Hà Thành, lưu giữ từng nét văn hóa truyền thống nghìn năm của người dân mà chẳng thể đổi thay theo dòng chảy thời gian. Hai vợ chồng anh Thịnh chị Vy, đã 50 năm sinh sống và làm nghề vễ truyền thần tại số nhà 24 Hàng Đường. Gần 2 năm nay anh chị đã chuyển hẳn cửa hàng của mình ra ngoài phố cổ. Thế nhưng, với vợ chồng anh Thịnh chị Vy phố cổ có khổ, những vẫn lưu luyến lắm, khó mà dời hẳn được phố cổ.

Thế hệ 5x 6x 7x là vậy, người ta nói quá nhiều đến việc "dân phố cổ sống khổ lắm" khiến suy nghĩ này đã ăn sâu vào nhận định của rất nhiều người ở thế hệ ấy. Còn với những bạn trẻ sống ở phố cổ, thế hệ 8x 9x hay gen Z, được sinh ra và lớn lên ở phố cổ vẫn là thứ mà họ rất tự hào.

Các bạn trẻ thích phố cổ bởi sự đông vui nhộn nhịp, tiện lợi. Còn với ông Hải bà Sâm cần sự yên bình, ông Nghĩa lại tự thưởng cho mình được sống rộng hơn khi con trai ra ở riêng. Cuộc sống sâu bên trong những con hẻm nhỏ, nơi người dân phố cổ sinh sống chật chội, chen chúc đối lập với sự nhộn nhịp ngoài đường phố.

Những con ngõ, ngách nhỏ trên phố cổ đã tồn tại hàng trăm năm, việc cải tạo gần như là không thể, thế nên chỉ còn biết thích nghi. Với ông Hải bà Sâm chỉ mong một ngày nắng ráo, còn với ông Nghĩa thì khổ nữa vẫn chịu được.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Với múa rối nước, người nghệ sĩ phải hoạt động nghệ thuật trong môi trường đặc biệt, có yêu cầu khắt khe hơn so với những hình thức biểu diễn nghệ thuật khác. Để theo đuổi được bộ môn nghệ thuật này, NSƯT Bạch Quốc Khanh - Nhà hát Múa rối nước Thăng Long, không chỉ có hành trình dài học hỏi, trau dồi kiến thức mà còn là cả sự khổ luyện, cùng một tình yêu cháy bỏng với văn hóa truyền thống.

Xuất phát từ tình yêu với những họa tiết cổ truyền và ký ức về những chiếc áo bông thời thơ ấu, nhà thiết kế Trịnh Bích Thuỷ đã đem câu chuyện của mình vào các thiết kế áo bông mang âm hưởng đương đại.

Sáng 11/12, Sở Văn hoá - Thể thao Hà Nội, Ban Tuyên giáo Thành ủy, Cục Văn hóa cơ sở, Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch phối hợp tổ chức buổi tọa đàm “Triển khai các giải pháp thực hiện tuyên truyền về hệ giá trị văn hóa, hệ giá trị gia đình và xây dựng tiêu chí người Hà Nội thanh lịch, văn minh”.

Sinh ra và lớn lên ở làng rối nước truyền thống hơn 300 năm - làng Đào Thục (xã Thụy Lâm, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, đắm chìm trong không gian nghệ thuật này khiến nghệ nhân Nguyễn Văn Phi có duyên với những con rối. Hiện ông là người chế tác rối nước thủ công duy nhất của phường múa rối nước này.

Gìn giữ các loại hình nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương, dân ca kịch... trong đời sống đương đại là trăn trở chung của những người làm nghề. Đáng mừng là giờ đây, các loại hình nghệ thuật truyền thống đã có lớp nghệ sĩ mới tài năng, kiên định với sứ mệnh gìn giữ tinh hoa dân tộc, trong đó có NSƯT Lộc Huyền, Trưởng đoàn nghệ thuật thể nghiệm - Nhà hát Tuồng Việt Nam.

Là một trong những nhà thiết kế theo đuổi con đường nhung, lụa thêu tay, nhà thiết kế Nguyễn Thơ Thơ đã dành nhiều tâm huyết để đưa chất liệu nhung, lụa Việt Nam lên một nấc thang mới. Hành trình ghi dấu phong cách riêng của mình trong làng thời trang Việt của cô gái trẻ là cả một sự nỗ lực để hồi sinh, đưa những sản phẩm nhung lụa thêu tay truyền thống đến gần với đời sống đương đại.